Page 294 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 294

phải cải dần pháp  luật,  khoa cử,  th u ế khóa1.  T ất nhiên,  những yêu
          cầu  đó  của  ông không  mang  lại  kết  quả  bởi  vì  chủ  nghĩa  thực  dân
          Pháp không bao giờ tự nguyện  làm  cho dân tộc thuộc địa  lớn mạnh
          lên để tiến tới tự giải phóng.
              Năm  1907,  Đông  Kinh  nghĩa  thục  ở  Hà  Nội  và  một  sô'  chi
          n h á n h   các  nơi  đã  mời  Phan  Châu  Trinh  ra  diễn  thuyết  cổ vũ  duy
          tân,  cải  cách.  Trong  thời  gian  này,  do  tác  động  của  nhiều  yếu  tố,
          phong trào  cải  cách  nhanh  chóng  lan  rộng,  nhiều  hội  được tổ chức
          theo  lối  mói  ra  đòi,  đồng bào đua  nhau cắt  tóc  ngắn,  mặc  áo ngắn,
          bỏ rượu chè, dùng hàng nội hóa.  Còn ở Trung Kỳ,  phong trào chống
          th u ế diễn  ra  sôi  nổi  (1908).  Trước  các  phong  trào yêu  nước diễn  ra
          ngày  càng  mạnh,  thực  dân  Pháp  thẳng  tay  đàn  áp,  bất  kể  phong
          trào theo  khuynh  hướng cải cách  hay bạo  động.  Trong bôi cảnh  đó,
          cùng vối  n h iề u   chí sĩ  khác,  Phan  Châu Trinh bị  thực  dân  Pháp bắt
          và  đày  đi  Côn  Đảo.  Sau  3 năm   ra  tù,  ông xin sang  Pháp với ý định
          tranh  thú  hội  N hân  quyền  Pháp  để  đòi  chính  quyền  thuộc  địa
          Đông Dương cải cách chính trị, tôn trọng dân quyền.
              Hoạt  động  ở  Pháp  được  một  thời  gian,  ông bị  Chính  phủ  Pháp
          bắt và  giam  ở ngục  Xăngtê  15  tháng.  Ra  tù,  ông vẫn  tiếp  tục sống
          trên  đất  Pháp,  vừa  lao  động  kiếm  sông  khá  vất  vả,  vừa  đọc  sách
          báo tìm  hiểu tình hình chính  trị  th ế giới,  tiếp  xúc với  nhiều  nhà trí
          thức luận bàn th ế cuộc.  Đặc biệt,  trong những năm  1917*1923,  ông
          có  mối  liên  hệ  m ật  thiết  với  Nguyễn  Ái  Quôc,  tin  tưởng ở  Nguyễn
          Ái Quốc và vui  mừng nhận xét rằng đây là người “nghị lực có thừa,
          dày  công  học  hỏi,  lý  thuyết  tinh  thông”2.  Trong  những năm   cuổi  ở
          trên  đất  Pháp,.ông  vẫn  không  ngừng  hoạt  động,  điển  hình  là  viết
          bài  kết  tội  Khải  Định  khi  sang  Pháp  (tháng  7  năm  1922),  tiếp  tục
          tìm  hiểu tình hình th ế giới,  trong nước.



              1.  Dương Kinh  Quốc:  Việt Nam  những sự kiện  lịch  sử (1858  -  1918),
          Sđd, tr.  304.
              2. Theo Lịch sử Việt Nam, Nxb. Khoa học xã hội, Hà Nội,  1985, tr. 207.

          296
   289   290   291   292   293   294   295   296   297   298   299