Page 275 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 275

Nguyễn  Tri  Phương.  Đó  cung  là  nơi  trưốc  đây  cha  con  ông  đã  hy
       sinh trong cuộc chiến đấu bảo vệ thành Hà Nội.
           Hoàng Diêu
           Hoàng Diệu,  tự là Quang Viễn,  hiệu Tĩnh Trai,  là con thứ trong
        một gia đình Nho học ở xã Xuân Đài, huyện Diên Phước, tỉnh Quảng
        Nam  (nay  thuộc  huyện  Điện  Bàn,  tỉnh  Quảng  Nam).  Ông  thông
        minh,  học  giỏi  và  sớm  thành  đạt.  Năm  20  tuổi đỗ cử  nhân,  năm  25
        tuổi đỗ Phó bảng. Sự nghiệp quan trường của ông bắt đầu bằng chức
       Tri  phủ  ở các  huyện  Tuy  Phước,  Tuy  Viễn  (thuộc  tỉnh  Bình  Định);
        Hương Trà (tỉnh Thừa Thiên); Đa Phúc (tỉnh Phúc Yên). Sau đó, ông
       được  thảng  Án  sát  tỉnh  Nam  Định;  Bố chánh  tỉnh  Bắc  Ninh.  Trải
       qua  một  thời  gian  trị  nhậm  ỏ  nhiều  địa  phương  trong  Nam  ngoài
        Bắc,  nổi  tiếng là  người  cương trực,  mẫn  cán,  là  vị  quan  công  minh,
        thanh liêm;  khi ở được dân chúng tin yêu,  khi đi mọi người đều nhớ.
       Năm  1873,  Hoàng Diệu được  triều đình gọi  về thăng chức Tham  tri
       bộ Hình, rồi Tham tri bộ Lại kiêm Đô sát viện sung Cơ mật đại thần.
       Năm  1878, ông được bổ làm Tổng đốc An Tĩnh (Nghệ An -  Hà Tĩnh);
       năm  1879 được thăng Thượng thư bộ Binh.
           Năm  1880,  Hoàng  Diệu  được  bổ  làm  Tổng  đốc  Hà  Ninh  (Hà
       Nội  -  Ninh  Bình).  Việc  vua  Tự  Đức  giao  trọng  trách  cai  quản  một
       vùng đất rộng lớn,  quan  trọng ở phía Bắc cho Hoàng Diệu thê hiện
       sự  tin  tưởng  lớn  của  triều  đình  đối  với  ông;  đặc biệt,  trong  khi  dã
       tâm xâm chiếm toàn bộ Việt Nam của thực dân Pháp đã ngày càng
       lộ rõ từ ngay sau Hòa ước  1874, nhất là việc chúng ngày càng tăng
       sô’ quân  đồn  trú  ở  Hà  Nội.  Tình  hình  đó buộc nhà  Nguyễn phải  có
       đôi  sách  cứng  rắn  hơn.  Người  có  thể  đảm  nhận  công  việc  này
       không ai  hơn  Hoàng  Diệu  -  một  người  đã  trải  qua  nhiều  cương vị
       khác nhau, được triều đình đánh giá là người “tính cương trực, làm
       quan  thanh  liêm,  lâm  sự quyết  đoán,  có phong độ của  một bậc đại
       thần”.  Hơn  nữa,  ông  đã  có  nhiều  năm  trị  nhậm  ở các  địa  phương
       ngoài  Bấc nên  am  hiểu vùng đất này.  Nhân  dân và  sĩ phu  Bắc Hà
       rất yêu mến, kính trọng và tin tuởng ông.

                                                                  27 7
   270   271   272   273   274   275   276   277   278   279   280