Page 144 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 144

chủ  trương  “thừa  thế chẻ  tre,  đánh  cuốn  chiếu  thắng  một  mạch,
              như  sét  đánh  không  kịp  bịt  tai,  tiến  đánh  thành  Đông  Quan...”.
              Còn  Đặng  Tất  thì  cho  rằng  “Hãy  bắt  hết  bọn  giặc  còn  sống  sót,
              không nên để  mối  lo về sau”1. Trong lúc còn do dự chưa  quyết định
              được hướng hoạt động thì  quân  Minh  ở thành Đông Quan đến  cứu
              viện  Cổ Lộng và  đón  Mộc  Thạnh  về.  Qua  năm  1409,  tiếp  sau  một
              loạt  thết  bại,  Trùng  Quang  đế  đã  “giết  quốc  công  Đặng  Tâ't  và
              Đồng tri khu  mật viện sự tham  mưu quân sự Nguyễn cảnh Chân”2.
              Như  vậy,  dù  Nguyễn  cảnh  Chân  và  Đặng  Tất  đã  lập  được  nhiều
              công,  nhưng vì không nhất trí về hướng tiến công,  lại thêm  một số
              tùy  tùng  của  Giản  Định  đế nói  xấu  Nguyễn  cảnh  Chân  và  Đặng
              Tâ't khiến cả hai ngưòi đều bị giết hại.
                  Bình  luận  về  sự  kiện  này,  sử  thần  Ngô  Sĩ  Liên  nói:  “Vua  may
              thoát khởi vòng vây hãm  nguy hiểm, cầu người cứu giúp nạn nưỏc,
              được  cha  con  Đặng  Tất có  tài  làm  tướng,  cha  con  Cảnh  Chân  giỏi
              bày  mưu  lược,  đủ  để  lập  được  công  khôi  phục,  dựng  được  nghiệp
              trung hưng.  Với  trận  thắng  Bô  Cô,  thế nước  lại  nổi.  Thế mà  nghe
              lời  gièm  pha ly gián của bọn hoạn quan,  một lúc giết hại hai  người
              bề tôi phò tá,  tự  mình chặt bỏ chân tay vây cánh của  mình,  thì làm
              sao  nên  việc  được”3.  Sau  sự  kiện  ấy,  con  Nguyễn  Cảnh  Chân  là
              Nguyễn Cảnh DỊ và con Đặng Tâ't là  Đặng Dung liền đem bộ phận
              nghĩa quân ra  Nghệ An,  suy tôn Trần Quý Khoáng lên làm vua rồi
              tiến hành một cuộc khởi nghĩa khác.
                  Nguyễn  Cảnh  Chân  là  vị  tướng  tham  mưu  quân  sự  tài  năng.
              Do bị  giết oan  nên  ông chưa  công  hiến  hết tài  năng,  nhưng  những
              việc  ông  đã  tham  gia  trong  bộ  chỉ  huy  nghĩa  quân  cũng  đã  đê  lại
              dấu  â'n  trong  giai  đoạn  lịch  sử  trước  khởi  nghĩa  Lam  Sơn  và  được
              hậu thế ghi nhận.




                  1, 2, 3. Viện  Khoa học xã hội Việt Nam: Đại Việt sử ký toàn thư,  Sđd,
              t.n, tr. 224, 225.

              146
   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148   149