Page 141 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 141

sáng chế “súng thần”  nổi  tiếng,  vua  Minh Thành  Tổ (Trung Quốc)
         đã  biệt đãi,  trọng  dụng Hồ  Nguyên Trừng,  cho làm  quan  đến chức
         Thượng  thư  bộ  Công,  giao  cho  ông  chê  tạo  súng  thần.  Quân  đội
         nhà  Minh  tôn  Hồ  Nguyên  Trừng là  “thần  của  hỏa  khí”,  và  về  sau
         ông  được  họ  cúng  mỗi  khi  tế  hỏa  khí.  Mặc  dù  được  trọng  dụng,
         nhưng Hồ Nguyên Trừng không nguôi  nhớ về quê hương.  Tả tướng
         quốc  Hồ  Nguyên Trừng xứng đáng  là  một danh nhân  quân  sự đầu
         thê kỷ XV.  Câu nói nổi tiếng “Thần không sợ đánh,  chỉ sợ lòng dân
         không  theo  thôi!”  về  sau  được  Lê  Lợi,  Nguyễn  Trãi  vận  dụng  để
         xây  dựng kế sách  “Việc  nhân  nghĩa  cốt  ở  yên  dân”,  và  đã  tạo  nên
         sức  mạnh  chiến  thắng  quân  Minh  xâm  lược,  khôi  phục  lại  đất
         nước.  Những phát kiến của ông trong lĩnh vực chế tạo vũ khí được
         coi là niềm tự hào của nên kỹ thuật quân sự Việt Nam.
             Trần Ngồi
             Trần  Ngỗi,  còn  gọi  Trần  Quỹ,  là  thủ  lĩnh  một  cuộc  khởi  nghĩa
         chống  quân  Minh  xâm  lược,  ông  là  con  của  vua  Trần  Nghệ  Tông.
         Đến thời nhà  Hồ, ông vẫn được phong làm  Nhật Nam Quận Vương1.
         Năm  1407,  khi  quân  Minh  xâm  chiếm  nưốc  ta,  ông chạy  về Mô  Độ
         (Yên Mô,  Ninh  Bình). Tại đây,  một sô" người yêu nưốc lập Trần Ngỗi
         lên làm vua,  tôn xưng làm  Giản Định đế, cầm  đầu cuộc khởi nghĩa ở
         Yên  Mô.  Cuộc  khởi  nghĩa  được  đông  đảo  dân  chúng  hưởng  ứng và
         tập hợp được nhiều quan lại cũ của triều Trần, triều Hồ,  trong đó có
         Đặng Tất và  Nguyễn  Cảnh  Chân.  Đến  giũa  năm  1408,  nghĩa  quân
         giải  phóng được  một khu vực  rộng  lớn  từ Thanh  Hóa  vào  đến  Hóa
         Châu (Trị Thiên). Từ đó,  nghĩa  quân  tiến ra hoạt động ở vùng đồng
         bằng sông Hồng,  mở nhiều cuộc tiến công vào các căn cứ quan trọng
         của quân Minh như đồn Bình Than, cửa Hàm Tử,... thậm chí còn uy
         hiếp cả vùng ngoại vi thành Đông Quan.



             1.  Xem  Viện  Khoa  học  xã  hội  Việt  Nam:  Đại  Việt  sử ký  toàn  thư,
         Sđd,  t.II, tr.  216.

                                                                     143
   136   137   138   139   140   141   142   143   144   145   146