Page 25 - Xã Hội Việt Nam Thế Kỷ XVII
P. 25

Những  tiếng  dùng  để nói  chuyện,  thường  dùng  trong
            cuộc xã giao hay dùng trong các lễ nghi cũng tựa như người
            Trung Hoa. Kẻ dưới rất kính cẩn với người trên; người ngang
            hàng đối với nhau rất tương kính đúng mực, chúc tụng khen
            ngợi nhau cũng tỉ mỉ như người Trung Hoa.  Họ tôn trọng
            đặc biệt các bậc  lão thành:  trong bất cứ việc gì,  ở  giai  cấp
            nào, trong trường hợp nào, họ cũng nhường người hơn tuổi

            và để tuổi già được ưu đẳng đối với hạng thiếu niên. Vì thế
            có mấy ông quan, tuy đã đến thăm chúng tôi nhiều lẩn ở nhà
            chúng tôi và đã được viên thông ngôn báo cho biết rằng có
            ông Cụ Đạo nhiều tuổi hơn chúng tôi nhưng không phải là
            bê' trên chúng tôi, mấy vị quan ấy vẫn không khỏi đến chào
            ông Cụ Đạo trước, rồi mới chào vị bê' trên ít tuổi hơn. Trong
            các nhà của người Trung kỳ ngồi chơi có ba cách. Cách thứ
            nhất, thường nhất, ở trên chiếc chiếu trải trên nền đất để tiếp
            những người cùng bằng vai. Cách thứ hai ở trên những dây
            hay chạc cáng thẳng          trên trải chiếu  mảnh hơn,  mềm
            hơn thứ trên kia, để tiếp những khách sang hơn.  Cách thứ
            ba ở trên một chiếc “lều”       cao so với mặt đất chừng hai
            “thước” rưỡi (2 pieds..   demi; 0m48) giống như cái giường,

            để tiếp riêng các quan lớn, các vị chủ tể trong vùng hay là các
            người trông coi việc tế lễ (các cố của ta vẫn được họ mời lên
            ngồi đấy). Đã nhã nhặn và vui tính như thế, người Trung kỳ
            biết trọng người ngoại quốc, để mặc cho những người vùng
            này sống theo lê' luật của họ, ăn vận theo ý muốn của họ. Thí
            dụ họ khen ngợi cách làm việc của ta, ca tụng tôn giáo của
            ta mà họ tự ý cho là hơn tôn giáo của họ; khác hẳn với người
            Trung Hoa chỉ khoe khoang xứ sở, cách làm việc và tôn giáo
            của mình thôi.




            (1)  Có lẽ là võng.
            (2)  Có lẽ là một loại bục.
            (3)  Chỗ này trong bản gốc bị mờ. Có lẽ là chữ “et”?


                                          26
   20   21   22   23   24   25   26   27   28   29   30