Page 29 - Xã Hội Việt Nam Thế Kỷ XVII
P. 29

Thực phẩm của người Trung kỳ




                 Đồ ăn thường của người Trung kỹ là cơm; mà kể ra cũng
             là một sự lạ là xứ này sẵn mọi thứ thịt, cá, gia cầm, hoa quả
             như thế, mà thức ăn chính của dân lại là gạo, ăn ngay từ đầu
             bữa, rồi sau mới gắp và nếm tới các thịt thà khác, như để cho

             đúng lệ.  Bánh mì đối với ta quan hệ mật thiết thế nào,  thì
             gạo đối với họ cũng vậy, họ không thêm nước chấm hay chế
             biến khác đi, sợ rằng cho thêm bơ, muối, dầu hay đường vào
             thì ăn mãi sẽ ngấy. Họ đem gạo đổ vào nước thổi chín lên,
             nước đổ vừa đủ để gạo khỏi dính vào nổi và cơm khỏi cháy.
             Hột gạo còn nguyên, chỉ mềm thêm và ướt chút ít thôi. Họ

             lại còn nghiệm rằng không có gia vị, gạo ăn dễ tiêu; vì thế tất
             cả những dần tộc nào ở phương Đông ăn gạo, một ngày ít ra
             cũng ăn đến bốn bữa mới đủ.

                 Người  Trung kỳ,  lúc  ăn  ngồi  sệp  xuống  đất,  chân xếp
             bằng, trước mặt có một chiếc bàn tròn (mâm) cao vừa tầm
             với bụng, chạm trổ rất đẹp, vành thếp bạc hay mạ vàng tùy
             theo tư cách và tài lực từng người. Bàn không to, mỗi người
             theo  lệ  có  riêng  một  cái,  nên  trong  một  đám  tiệc  có  bao

             nhiêu  khách  thì  có  bấy nhiêu  bàn,  mà  thường  ngày ở  tư
             thất cũng vậy, trừ khi vợ  chồng,  cha con  ngồi  chung một
             bàn. Ăn không cần dao, dĩa; không cần dao vì thịt đã chặt
             sẵn  ở  dưới bếp,  không cần  dĩa vì  đã  có  những  chiếc  que
              (đũa) nhỏ nhản bóng, họ cầm giữa mấy ngón tay và dùng
             rất khéo và rất tài, không có gì là không gắp được. Họ cũng
             chả cần đến cả khăn ăn vì đã có  đũa để gắp đổ  ăn, tay họ

             không bị nhơ nhớp.

                 Họ mở tiệc luôn để mời bạn lân bang hàng xóm, thịt, cá
             đủ mọi thứ; duy chỉ thiếu cơm vì họ cho rằng cơm thì ở nhà
             ai chẳng có. Mà chủ nhân, dù nghèo đến đâu nếu không hiến



                                           30
   24   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34