Page 149 - Xã Hội Việt Nam Thế Kỷ XVII
P. 149
Một lúc sau thì có mấy quan võ đến bảo quan trấn hải
sáng mai xin nộp lại chỗ tặng vật kia mà cho rằng ít ỏi quá.
Chúng tôi có nói xin ngài nhận cho đấy mới là chút quà của
viên thuyền trưởng thôi, chưa phải là quà của thương hội.
Khi nào các quan cai bạ đến và thuyền được vào nơi chắc
chắn thì thương hội sẽ biếu ngài một món quà. Chúng tôi có
xin ngài che chở cho để bọn chúng tôi không thiệt thòi gì khi
đem hàng hóa ngược sông. Quan trấn hải có vẻ không hài
lòng và không nhắc đến chuyện quà cáp nữa.
Mổng 5 tháng Tư. - Theo lời mời, hai ông Hartsinck và
Vincent Romeyn lại đến thuyền của quan trấn hải có hứa
rằng nếu thuyền mà vào được trong sông thì sẽ đãi quan lớn
ngay và hậu hơn. Quan có hỏi xem mình có chở hổ phách,
hồng san hô và vàng đến không? Bọn ta trả lời có và hỏi
những hàng đó bán bao nhiêu ở Đàng Ngoài; quan trấn hải
nói mấy thứ đó chỉ có vua chúa và các quan mua thôi. Quan
lại hỏi có nghe thấy chuyện thuyền Hòa Lan đuổi bắt thuyền
Bồ Đào và Trung Hoa trên mặt bể, thì hai ông trả lời rằng đối
với người Hòa Lan, người Bổ Đào là kẻ thù và đã không bỏ
lỡ một dịp nào để vu cáo nước Hòa Lan với các nước khác
và làm cho Hòa Lan mang tiếng tàn ác và các nước khác hiểu
lầm. Còn đối với Trung Hoa thì trước kia Hòa Lan có tranh
chiến thật vì người Trung Hoa gian trá lừa lọc có làm thiệt
cho chúng tôi, nhưng bây giờ hai bên đã giảng hòa rồi và
chúng tôi không làm hại người Trung Hoa nữa, nói tóm lại
người Hòa Lan chỉ muốn yên ổn buôn bán với các nước thỏa
thuận cả hai bên cùng bất đắc dĩ có phải đánh nhau thì chiến
tranh không bao giờ người Hòa Lan gây ra cả.
Quan lớn tiếp đãi hai ông tử tế lắm; xong rồi thì hai ông
cáo từ, vê' đến Giang thì đã sáu giờ chiều. Vì nước nên chúng
tôi không xuôi được thêm nữa nên phải nghỉ đỗ lại nhà ông
Guando, người thông ngôn Nhật Bản.
150
I