Page 148 - Xã Hội Việt Nam Thế Kỷ XVII
P. 148

phải đỗ lại một bến xấu ở đảo Prakaki. Chúng tôi lại tưởng
          rằng vì đi từ Nhật Bản sang chúng tôi luôn luôn gặp bão, mất
          ba chiếc neo nhiều thừng và chão, nên sơ nếu cứ đậu ở bến
          ấy mãi thì thuyền không chịu được gió to, thương hội chúng
          tôi sẽ bị thiệt thòi nhiều và số hàng đem dâng quốc chủ dùng
          sẽ bị hư kém đi, nên chúng tôi ước ao kiếm được bến thả neo

          cho tử tế và xin quan chỉ giùm cho chúng tôi một chỗ đậu
          chắc chắn. Chúng tôi nói thì đã có thông ngôn dịch ra.

              Quan trấn hải đáp lại rằng: “Chắc thế nào việc chúng tôi
          đến Đàng Ngoài cũng làm đẹp lòng quốc chủ; đã cắt một người
          phi báo rỗi, đến mai sẽ cử người thứ hai báo cho đế đô biết,
          rằng chúng tôi ước rằng chừng năm sáu ngày nữa sẽ được các
          quan cai bạ đến khám hàng, ông có khuyên chúng tôi nên cho
          thuyền vào sông và khúc này cũng khá sâu. Chúng tôi có trả
          lời đã đo rồi và không đủ nước nên dù phải đỗ bến xấu chúng
          tôi cùng đành chịu không thể lên sông được. Muốn quan trấn
          hải tin thật, chúng tôi có bảo  một tên hoa tiêu người Đàng
          Ngoài đi với người hoa tiêu của chúng tôi dò lại sông.

              Quan trấn hải có bảo nếu sông nông quá thì chúng tôi có
          thể đánh thuyền đến đậu ở Vương đảo (?)  (Konings eiUand,
          ĩle du Roi?).

              Sau ông mời chúng tôi ăn cơm bản xứ; cơm xong có cho
          ăn trầu (pinang). ông có mời chúng tôi tối nay đặc biệt nghỉ
          lại dinh ông, chúng tôi kính cẩn lĩnh ý.  Còn ông thì từ biệt
          chúng tôi, rất nhã nhặn rồi trở lại thuyền lấy những tặng vật
          của chúng tôi, ông đã giao cho một viên quan võ và một quan
          văn giữ tặng vật gồm có:

              1) Ba thước rưỡi đá đỏ,

              2) Hai tấm sarasses,

              3) Hai tấm salemporis,

              4) Hai cái gương.


                                       149
   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153