Page 130 - Xã Hội Việt Nam Thế Kỷ XVII
P. 130

thực  phẩm  bầy  biện  rất  huy  hoàng.  Tân  chúa,  các  vương
          thân, công chúa đến trước linh sàng tỏ lòng thương tiếc, quỳ
          lễ năm lễ, khóc to, hỏi sao chúa bỏ chúa đi và chúa ước vọng
          những gì. Đoạn, các quan ngày thường được tiên chúa trọng
          đãi vào lễ, tần chúa đã đứng sẵn đáp lễ nhưng không ai dám

          nhận.  Chỉ có những vị kể trên là được phép vào chiêm bái
          thi thể chúa thôi; bà con họ xa với chúa và người ngoài thì
          không được.

              Lễ xong,  thì  người  ta  cậy hàm mà  đặt vào  miệng  chúa
          những miếng vàng, bạc hoặc hạt trai nhỏ. Thi hài chúa đem
          đặt vào trong một chiếc quan tài to rộng, làm bằng gỗ tốt và
          gắn một lần sơn dày. Dưới đáy quan tài, họ rắc rất nhiều phấn
          gạo để phòng uế khí và rải nhiều nệm, mền mảnh, quý giá.
          Quan tài được khiêng đặt vào một gian phòng khác có đèn
          nến luôn luôn thắp sáng; các vương tử, công chúa, các vương
          phi và bà con gần của chúa một ngày ba lẩn dâng lễ và cúng,
          sáng vào lúc năm sáu giờ, trưa và chiều vào khoảng năm giờ.

          Thi thể chúa còn quàn đấy thì lễ ấy vẫn giữ.
              Trái với ông Tavernier, làm gì có việc ướp thây chúa để

          giữ cho xác chúa khỏi thối trong vòng sáu mươi nhăm ngày;
          làm gì mà dân chúng được vào  chiêm yết long nhan chúa;
          các nhà sư và bọn cùng dân đâu có được chia phần những
          lễ vật cúng chúa, các quan tỉnh đâu có nhận được lệnh riêng
          về việc để tang vì tục lệ xưa nay đã định  rõ; cả xứ phải để
          tang vua và chúa hai mươi bốn ngày; thế tử trong ba năm ba
          tháng; các vương tử, các công chúa, vương phi ba năm; thân
          thích một năm; người họ xa kẻ thì năm tháng kẻ ba tháng;
          nhưng tất cả các quan đại thần phải chịu tang ba năm như
          các vương tử.

              Tôi cũng không hình dung được phía nào trong phủ chúa

          mà lại có những tòa tháp ông Tavernier đã nói và cũng không
          được nghe tiếng những quả chuông theo lời ông Tavernier,


                                       131
   125   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135