Page 121 - Xã Hội Việt Nam Thế Kỷ XVII
P. 121

Những  việc  quan  trọng  đã  giao  cho  “Quan-solew”  xét
               trước bên điện vua, lúc ấy mới đem để chúa duyệt. Vì chúa
               ít sang chầu, có khi một tháng không được một lần, nên vua
               Lê ủy các quan triều phải sang bên phủ chúa để trình chúa
               những việc đã xét bên điện vua và để chúa cũng quyết định

               như vua. Cứ kể, thấy các quan, nhất cử nhất động đểu trang
               nghiêm, ai cũng chịu rằng triều chính thật có vẻ uy nghi, nếu
               các ngài bỏ cái lệ đi đất, chúa rất khoan hồng đối với các quan,
               có lòng thương, có phạm lỗi thì phạt tiền giáng chức thuyên
               chức hay phát vãng, chỉ tàn sát khi họ phản bội thôi.

                   Ai có xin điểu gì hộ  thân quyến hay bằng hữu mắc tội
               thì đến trước mặt chúa bỏ mão ra, quỳ lạy bốn lạy rồi mới
               nói. Chừng tám giờ thì chúa bãi chầu, các quan vê' cả chỉ trừ
               viên trưởng vệ và các nội thị. Bọn nội thị này hổi còn trẻ làm

               các việc ti tiện, được quyển cùng với bọn nữ tỳ vào ra trong
               cung thất các bà phi.  Họ  là một tai họa của nhân gian,  án
               bám vào chúa, làm hư chúa nhưng là tay gián điệp cho chúa.
               Họ chừng bốn, năm trăm, kiêu căng hãnh diện, làm lắm việc
               phi lý nên có kẻ sợ, ghét và thù. Chúa tin họ lắm, bàn cả việc
               nước và việc riêng với họ. Tuyển vào phủ chúa được bảy tám
               năm  làm  những việc  hèn  hạ  rồi  họ  được  bổ  dần  dẩn  vào
               những chức cai trị, được cẩm giữ một trấn, làm thiệt cho các
               võ quan và các cống sĩ.

                   Có vài quan thị có kỳ tài, trong số đó có ba ông già Tu Lea

               (chúng ta chưa kiếm ra tên thật của mấy vị này), ông già Ta
               Fae Bay và ông già How Fac Tack. Các ông này tính tình phong
               nhã làm cho người ngoài yêu mến xứ này. Họ không bị hoạn
               do tay người nhưng khi bé họ bị muông hay lợn dớp mất nên
               theo những người tin nhảm ở đây, mới riêng được địa vị cao
               quý. Ông cuối cùng là ông già How Fac Tack, hiện còn sống
               và đương trấn giữ phố Hiến, một trấn to nhất trong xứ; thống
               lĩnh thủy quân và đứng  đầu bộ  ngoại  giao;  ông dùng binh



                                            122
   116   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126