Page 218 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 218

Tôi tin gì;  lượng tử và hoa sen

     được bật hay không, tức phụ thuộc vào hành động quan
     sát. Trước khi máy dò được bật, photon A không thể hiện
      tính chất hạt mà thể hiện tính chất sóng. Sóng này không
     định xứ, mà tồn tại một xác suất để A có mặt ở bất cứ vị trí
     nào. Chỉ khi dụng cụ đo được bật và dò thấy A thì A mới
     biến thành hạt và "cho biết" rằng nó đi  theo hướng bắc.
     Nhưng trước khi bị dò  thấy, A không biết nó sẽ  đi theo
     hướng nào, thì làm thế nào mà B "đoán" trước hành vi của
     A và tự điều chỉnh để có thể bị đồng thời dò thấy ở hướng
     ngược lại? Điều này thật vô lí trừ phi chấp nhận rằng A
     có thể  thông tin ngay lập tức cho B hướng nó đã đi. Mà
     theo thuyết tương đối của Einstein thì lại không cho phép
     bất kì tín hiệu nào di chuyển nhanh hơn ánh sáng. "Chúa
     không gửi các tín hiệu  thần giao cách cảm", ông nói,  để
     nhấn mạnh rằng không thể có một tác động huyền bí giữa
     hai hạt ở cách xa nhau trong không gian.
         Dựa  trên  cơ  sở  của  thí  nghiệm  tưởng  tượng  này,
     Einstein đã đi tới kết luận rằng cơ học lượng tử không cho
     chúng ta một mô tả đầy đủ về thực tại. Là một nhà quyết
     định luận  thâm căn cố  đế, ông phản đối  sự mô  tả  thực
     tại bằng xác suất của cơ học lượng tử. Theo ông, A phải
     biết nó đi  theo hướng nào và trao đổi thông tin này với
     B trước khi chúng tách ra xa nhau. Sự giải thích theo xác
     suất của cơ học lượng tử cho rằng A có thể có mặt ở bất
     cứ hướng nào là sai lầm. Einstein cho rằng dưới lớp vỏ bất
     định, lượng tử nhất định phải ẩn giấu một thực tại nội tại
     và tất định. Theo ông, vận tốc và vị trí xác định quỹ đạo


                                                        225
   213   214   215   216   217   218   219   220   221   222   223