Page 216 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 216

Tôi tín gì:  Iượng tử và hoa sen

     tồn tại một cách độc lập với mọi  thứ hoặc đã  tồn tại mãi
     mãi, hoặc không bao giờ tồn tại. Nó không thể tác động lên
     cái gì và không gì có thể tác động vào nó.
         Với Phật giáo, thế giới như một dòng chảy rộng lớn,
     với các sự kiện liên hệ và cùng tác động lẫn nhau. Cách mà
     chúng ta nhận thức dòng chảy này đã làm kết tinh một số
     klaía cạnh một cách hoàn toàn hão huyền và klúến chúng
     ta  tưởng rằng đó là một thực thể độc lập hoàn toàn, tách

     biệt với chúng ta.  Phật giáo không chối bỏ chân lí thông
     thường, cái mà người bình thường vẫn thấy hay nhà khoa
     học phát hiện ra. Nó cũng klaông phản đối các định luật
     nhân quả, hay các định luật vật lí và toán học. Nó đơn giản
     chỉ khẳng định rằng, về cơ bản, có một sự khác biệt giữa
     những cái mà ta nhìn thấy và bản chất tối hậu của thế giới.
     Chẳng hạn, klii ta nhìn một trái táo, chúng ta thấy vị trí,
     hình dạng, kích thước hay màu sắc của nó. Tập hợp toàn
     bộ các đặc tính này tạo thành tên gọi "trái táo". Việc gọi tên
     này là một sản phẩm hay kết cấu của trí não, nó gán một
     thực tại  tự thân cho trái táo. Nhưng khi  ta phân tích  trái
     táo, là kết quả của một loạt các nguyên nhân và điều kiện -
     cây sinh ra nó, ánh sáng Mặt Trời và mưa nuôi dưỡng cây,
     đất trồng cây... - chúng ta klaông thể tách riêng ra một căn
     cước tự lập của  trái táo được. Điều này không có nghĩa là
     Phật giáo cho rằng trái táo không tồn tại, bởi vì chúng ta có
     thể thực nghiệm vởi nó qua các cảm giác. Phật giáo kliông
     xưng tụng chủ nghĩa hư vô như mọi người vẫn hay lầm
      tưởng.  Nó khẳng định rằng sự tồn tại này klaông phải là


                                                        223
   211   212   213   214   215   216   217   218   219   220   221