Page 212 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 212

Tôi tin gì:  lượng tử và hoa sen

     số phương diện nào đó thì ông cũng sẽ chấp nhận sự phán
     quyết của nó.
         Phật  giáo  trước hết  dựa  trên kinh  nghiệm  trực  tiếp.
     Nó không bị đông cứng trong các giáo điều, đồng thời, có
     thể gạt bỏ nếu nó kliông đe dọa phải xem xét lại  tận gốc
     những nền tảng của nó. Phật giáo sẵn sàng chấp nhận mọi
     quan điểm về thực tại miễn là thỏa mãn những tiêu chuẩn
     của  chân lí đích  thực.  Đích  thân Đức Phật cũng đã cảnh
     báo các đồ đệ của mình nguy cơ về một đức tin mù quáng
     và giáo điều: "Hãy kiểm chứng, Ngài nói, sự chân thực của
     những lời dạy của ta giống như các ngươi kiểm chứng chất
     lượng của một cục vàng, bằng cách cọ xát với đá, dùng búa
     đập hay nung chảy. Đừng chấp nhận những gì ta nói chỉ vì
     lòng kính trọng đối với ta". Điều đó có nghĩa không phải là
     tin mà là biết. Phật không phải là Chúa Trời, mà là một con
     người đã đạt giác ngộ. Ngài coi mình là người dẫn đường.
     Ngài chỉ cho chúng ta con đường và mỗi chúng ta phải tự
     đi trên con đường đó để đạt được giác ngộ và  trạng thái
     phật tính.  Ngài không thể làm hộ chúng  ta. Lời dạy của
     Ngài như vậy không phải là giáo điều, mà giống như một

     cuốn sách chi đường.
         Như vậy, giống như khoa học, Phật giáo dựa  trên cơ
     sở thực nghiệm. Điều có vẻ đáng ngạc nhiên này sẽ không
     còn như thế nếu ta ý thức được rằng khái niệm "cơ sở thực
     nghiệm" kliông hẳn có cùng ý nghĩa  ở hai lĩnh vực này.
     Với Phật giáo, nó có ý nghĩa rộng lớn hơn. Khi Phật giáo
     nói về "bằng chứng thực nghiệm", nó không chi muốn nói

                                                        219
   207   208   209   210   211   212   213   214   215   216   217