Page 208 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 208
Tôi tin gì: lượng tử và hoa sen
lực và trở thành người tốt hơn. Với tôi Phật giáo chủ yếu
là con đường nhập định để đạt được giác ngộ, với cái nhìn
trước hết hướng vào nội tâm trong khi cái nhìn của khoa
học lại chủ yếu hướng ra thế giới bên ngoài. Hơn nữa,
Phật giáo và klioa học sử dụng những cách nghiên cứu
thực tại hoàn toàn khác biệt. Khoa học sử dụng công cụ
là trí tuệ và lí tính. Bằng cách chia, phân loại, phân tích,
so sánh và đo đạc, nhà klìoa học biểu thị các định luật của
tự nhiên bằng ngôn ngữ được xây dựng chặt chẽ là toán
học. Trực giác kliông phải kliông hiện diện trong khoa
học, nhưng nó chỉ có ích klai nó có thể được biểu diễn
bằng một cấu trúc toán học chặt chẽ. Ngược lại, trực giác -
kinh nghiệm nội tâm - có vai trò hàng đầu trong phương
pháp nhập định. Phật giáo kliông cố phân mảnh thực tại
như trong khoa học (cái mà người ta gọi là phương pháp
"quy giản luận"), mà cố gắng hiểu được một cách tổng
thể, trong tính toàn vẹn của nó. Phật giáo klaông sử dụng
các công cụ đo đạc tinh vi - như kính thiên văn, máy gia
tốc hạt hay các kính hiển vi - cơ sở thực nghiệm của klaoa
học. Những phát biểu của Phật giáo thường có bản chất
định tính hơn định lượng, khác xa với ngôn ngữ tinh vi và
chính xác của toán học. Tôi e rằng Phật giáo có ít điều để
nói về bản chất của thế giới hiện tượng, bởi đó kliông phải
là mối quan tâm hàng đầu, trong khi nó lại là mối quan
tâm cơ bản của khoa học. Với Phật giáo, việc thụ đắc tri
thức trước hết là vì mục tiêu "điều trị": làm nhẹ bớt đi nỗi
đau khổ của con người.
215