Page 217 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 217

V ũ   T R Ụ   V À   H O A   SEN


           tự lập mà là hoàn toàn tương thuộc, và như vậy tránh khỏi
           quan điểm của  chủ nghĩa duy vật hiện  thực. Nó đi theo
           "Đạo Trung dung", tức là một hiện tượng không thể tồn tại
           tự lập trừ phi không tồn tại, có thể tác động lẫn nhau và
           vận động theo các định luật nhân quả.
               Như vậy,  theo Phật  giáo, mọi  vật  đều liên quan với
           nhau.  Thật kì  lạ, các thí nghiệm khoa học cũng đã buộc
           chúng ta vượt qua các khái niệm thường nhật về sự tính
           định xứ trong không gian. Chúng đã đưa chúng ta tới kết
           luận rằng vũ trụ có một trật tự tổng thể và không thể chia
           tách được, cả ở thang hạ nguyên tử và thang vô cùng lớn.
               Một thí nghiệm tưởng tượng nổi tiếng đã được Einstein
           và hai đồng nghiệp là Boris Podolsky và Nathan Rosen đưa
           ra (sau này được gọi là "thí nghiệm EPR", theo ba chữ cái
           đầu của tên ba người) năm 1935, đã buộc chúng ta phải từ
           bỏ ý tưởng về tính "định xứ" của sự vật, về cảm nhận giữa
           "đây" và "đó". Khái niệm không định xứ này hóa ra lại gần
           gũi một cách lạ lùng với khái niệm duyên khởi của Phật
           giáo. Nói một cách đơn giản thì thí nghiệm EPR như sau:
               Xét một hạt phân rã đồng thời thành hai photon (hạt
           ánh  sáng)  A  và  B.  Theo  các  định  luật  về  đối  xứng,  hai
            photon này luôn đi về hai hướng ngược chiều nhau. Nếu
            A đi về hướng bắc thì ta sẽ phát hiện ra B ở phía nam. Tới
            đây thì có vẻ chưa có gì đặc biệt. Nhưng đó là do ta đã quên
            mất những điều kì lạ của cơ học lượng tử nói rằng các hạt
            đều có bản chất lưỡng tính:  vừa là sóng vừa là hạt và nó
            thể hiện bản chất nào là tùy thuộc vào việc dụng cụ đo có


            224
   212   213   214   215   216   217   218   219   220   221   222