Page 531 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 531

mệt  mà  không  thành công.  Có  tên  suất  đội Nguyễn  Đình  Tình ra
        thú,  khai rõ tình cảnh và chỗ ở vua đóng.  Người Pháp  sai Tình lên
        dụ Ngọc về.
              Chúng  tình  nguyện  đi  bắt  vua  Hàm  Nghi.  Người  Pháp
        truyền phải làm thế nào bắt sông được vua,  còn những người khác
        chông cự thì cứ việc giết đi.
              Ngày  30  -  10  -  1888  (âl  26-9),  Ngọc  và Tình  đem  hơn  20  thủ
        hạ  lên  vây  làng  Tả  Bảo,  chỗ  Hàm  Nghi  đóng.  Đến  độ  nửa  đêm,
        chúng xông vào Tôn  Thất Thiệp còn  ngủ,  vừa cầm  gươm  nhảy ra,
        bị chúng đâm chết.  Hàm Nghi thấy Ngọc phản, cầm gươm đưa cho
        nó bảo: Mày giết tao đi còn hơn đưa tao nộp cho Tây.  Chúng nó lẻn
        ra  sau  ông,  ôm  choàng  lấy  lưng,  giựt  thanh  gươm  ra.  Sáng  hôm
        sau,  bọn tên Ngọc võng ông ra bến  Ngã Hai,  đem xuống đò,  đi hai
        ngày  về  đồn  Thanh  Lang,  nộp  cho  đại  uý  Boulanger.  Đại  uý  đưa
        ông về đồn  Thuận  Hải,  đóng ỏ tả ngạn  sông Gianh,  gần  Chợ Đồn.
        Hàm  Nghi  bấy  giò  18  tuổi.  Quân  Pháp  lấy  vương lễ  tiếp  đãi,  sau
        đem xuông tàu.  đưa về Thuận An, rồi đem an trí sang Algérie,  mỗi
        năm cấp cho 25.000 francs.
              Ngọc  được  thưởng  hàm  lãnh  binh,  Tình  chức  quản,  thủ  hạ
        người hàm xuất đội,  người mấy đồng bạc.
              Tôn  Thất  Đạm  ỏ  ngàn  Hà  Tĩnh,  nghe  tin  Hàm  Nghi  bị  bắt,
        hội tướng  sĩ  lại,  truyền cho  ra  thú  để vê' làm  ăn,  viết hai bức  thư:
        một cho  Hàm  Nghi xin tha cho  mình làm tôi không cứu được vua,
        một  gửi  thiếu  tá  Dabet  đóng ở  Thuận  Hải,  xin  cho  bọn  thủ  hạ  ra
        thú,  đừng  bắt  tội.  Nói:  “Bây  giờ  người  Pháp  muôn  bắt  ta  thì  vào
        tìm  thấy  mả  ta  ở  trong  rừng”.  Đoạn  thắt  cô  tử  tận.  Hai  con  Tôn
        Thất Thuyết xứng danh là bậc anh hùng.
              Lê  Trực  đem  hơn  100  quân  ra  thú  ở  đồn  Thuận  Bài.  Người
        Pháp  trọng ông trung nghĩa,  cho về quê  nhà  yên nghiệp.  Sau  ông
        vê làng Thanh Thuỷ, thuộc huyện Tuyên Hoá, Quảng Bình ở.
              Đến  đây,  cuối  năm  1888,  tình  hình  đã  tạm  yên  tĩnh.  Công
        cuộc  nhân  dân  ta  vũ  trang  chông  chọi  quân  cướp  nước  tạm  thời
        chấm  dứt.  Trưóc  kia,  chúng  tưởng  chỉ  với  400  lính  có  thể  chiến
        ngay được Bắc Kỳ và Trung Kỳ làm thuộc địa, không ngờ bị sĩ dân
        ta  khắp  nơi  dai  dẳng  nổi  dậy  chông  cự  lại  suốt  5,  6  năm.  Chính
        qủốc phải  nhiều  lần  cho  thêm  quân  đội  sang tiếp  viện.  Sô" binh  sĩ
        đi yiễn chinh lên tới hơn 2 vạn người,  mà vẫn không sao bình định
        được.  Sô" người  Pháp  bị tử trận không nhiều  lắm  nhưng rất nhiều
        người chết vì bệnh, nhất là về bệnh dịch tả, có đến hơn hàng ngàn.

                                                                               531
   526   527   528   529   530   531   532   533   534   535   536