Page 501 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 501

Cho  đến  năm  1880,  ỏ  Lục  Tỉnh  vẫn  còn  những  cuộc  nổi  dậy
        khác nhưng không lớn lắm. Triều đình Huế thì không chống đốì gì.
             Sau trận thua ở Đại Đồn Kỳ Hoà, quân đội triều đình,  dù còn
        đông,  không từng đánh  nhau với Tây nữa,  không những không hề
        mở  thế công  diệt  giặc,  mà  mỗi  khi  bị  đánh,  cũng  không  hề chôhg
        trả lại,  chỉ rút lui hay quy hàng.  Nhiều người cho thê là hèn nhát,
        nhiều  người  khác  lại  cho  thế là  phải,  vì  yếu  kém,  đánh  lại  tất  bị
        thua, có ích gì? Tưỏng dù biết chắc là thua cũng phải đánh trả lại, vì
        danh dự nhà binh, nhất là đế treo gương anh dũng cho con em ngày
        sau  noi theo chông giặc.  Nếu lần nào giặc đến cũng không đánh lại,
        tự cho  mình là yếu  kém thì  con  em  sau yên  trí mình hèn kém,  đâu
        còn dám quật cường nổi dậy chôhg đối giặc mạnh được nữa.
             Nhưng  nhân  dân  ta  còn  có  lắm  anh  hùng  yêu  nước  táo  bạo
        khởi  nghĩa  đánh  giặc,  tuy  không  thành  công  ngay  nhưng  còn  có
        được tiếng thơm  để lại  đời  sau  và con em  sau  này  noi  gương sáng
        lo toan sự phục quốc.
             Giặc đã thắng vì có khí giới tân tiến nhưng phần lớn lại là do
        có được lũ người  mình bán  nước theo giúp.  Không có người bản xứ
        hỢp tác thì giặc dù có tài giỏi và hùng mạnh cho mấy, cũng rất khó
        lòng thắng nối được  nghĩa quân,  nhất là  không sao lập  nên nổi bộ
        máy thông trị dân ta.

                QUÂN PHÁP ĐÁNH LÂY BẮC KỲ LAN THỨNHÂT
             QUÂN PHÁP SỬA SOẠN BĂC TIẾN - Chiếm  đoạt  đưỢc  toàn  thể các
        tỉnh Nam Kỳ, quân đội Pháp ở Sài Gòn liền tổ chức chính quyền thực
        dân, chia nhỏ các tỉnh, đặt sĩ quan cai trị, bỏ cấp phủ, huyện; sai phó
        tổng  trực  thuộc  tỉnh.  Dưới  tổng  là  hương,  có  ban  kỳ  hào  quản  trị.
        Chúng lo  đánh  dẹp  các  lực  lượng nổi  dậy chống  đối,  gọi  là  xây  dựng
        nền trị an. Thực dân độc quyền việc buôn bán, mở rộng cảng Sài Gòn.
        Chúng thu các thứ thuê cũ,  lại đặt ra thêm nhiều thứ thuế mới. Dân
        chúng phải  đóng góp  nặng nề.  Điều tệ hại  nhất là  chúng trắng trỢn
        cướp nhiều ruộng đất: những ruộng đất nào không có người nhận nộp
        thuế mà phần nhiều là tài sản của các người bỏ đi “tị địa”, chúng tịch
        thu rồi đem bán rẻ cho những người Pháp hay Việt gian cộng tác với
        chúng, tạo nên nhiều đại địa chủ và giảm bớt sô" nông dân tự do.
             Ngay từ nám  1866,  đoàn thăm  dò  sông Mê  Công do Đouđard
        de Lagrée và  đại uý  Prancis Garnier cầm đầu,  ngược dòng sông đi
        lên Vân Nam,  nhận thấy con sông này có nhiều ghềnh thác,  không
        thuận tiện cho tàu bè lớn đi lại.

                                                                              501
   496   497   498   499   500   501   502   503   504   505   506