Page 495 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 495

tân  tiến,  nhất là  nhò  được  lũ  mã  tà  chỉ  bảo,  dẫn  đường,  giúp  sức,
       quân xâm  lăng dần dà  ổn định  được  tình thế.  Đồng thòi,  chúng tổ
       chức  chính  quyền  cai  trị,  trung tướng  De  la  Grandière  kiêm  luôn
       chức thống đốc  igouverneur),  cử sĩ quan hải quân làm tỉnh trưởng,
       dùng  người  bản  xứ  hỢp  tác  với  chúng  giữ  chức  phủ,  huyện  (sau
       chúng chia nhỏ các tỉnh, bỏ phủ huyện,  lấy tổng thuộc thẳng tỉnh).
       Hạ  tầng,  có  tông  xã,  dùng  người  địa  phương.  Chúng  quỷ  quyệt
       dành  chút  quyền  lợi cho các chức  dịch tổng,  xã,  khiến  bọn  này  dễ
       dàng  trung  thành  với  chúng  mà  xa  đồng  bào.  Thuế khoá  định  ra
       được bọn này thu  góp cho chúng.  Thực dân còn  mở trường học  dạy
       chữ Pháp và chữ quốc ngữ mẫu tự La tinh.


                        Thòi  xưa,  thực  dân  Pháp  thường kể lể những công  nghiệp  to
                   lốn chúng đã khai hoá  dân ta, thực sự chẳng có gì mấy.  Công bằng,
                   khách  quan  mà  nói,  phải  thừa  nhận  sự  chúng  đem  phổ  biến  chữ
                   quôc  ngữ  mẫu  tự  La  tinh  rất  đáng kể,  có  lợi  nhiều  cho  ta,  dù cũng
                   có lợi cả cho chúng.
                        Người  nưốc  ta  thòi  xa  xưa  có  tiếng  nói  riêng  nhưng  không  có
                   chữ  viết  riêng.  Học hành,  văn chương,  án  từ,  mọi việc  đều  dùng chữ
                   Hán.  Sau người nước nhân chữ Hán đặt ra chữ Nôm để ghi âm tiếng
                   ta.  Thứ chữ  này bất  tiện,  phải  biết chữ  Hán  mối  đọc được,  viết được
                   chữ  Nôm.  Trong việc truyền bá  đạo  Gia Tô  sang nưâc  ta,  các giáo sĩ
                   người  Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha và Ý Đại Lợi, có thể cả người Pháp,
                   mưỢn  mẫu  tự La  tinh,  ghép vần,  đặt ra  thứ chữ  quốc  ngữ  như ngày
                   nay, đê tiện giảng dạy. Nhò đó người nước ta có được lối chữ viết riêng
                   rất thuận tiện. Chỉ cần học vài ba tháng đã đọc, viết được rồi. Đọc, viết
                   được chữ Nôm đòi hỏi phải học hàng 5,  7,  10 năm. Vua Quang Trung
                   xưa  muôb  dùng tiếng ta  trong  giấy  tờ việc  công,  tư,  cũng  như trong
                   việc thi cử, vì không biết đến thứ chữ mới này nên chỉ dùng chữ Nôm.
                   Sau,  Nguyễn  Trường  Tộ  xin  vua  Tự  Đức  mở  nhiều  trường  dạy  chữ
                   quốc  ngữ La tinh,  phổ biến tiếng nói trong dân chúng nhung bọn hủ
                   nho chỉ biết trọng chữ Hán, vuông vắn,  đẹp đẽ,  là thứ chữ của thánh
                   hiền.  Còn chữ quốc  ngữ La tinh kéo dây lằng nhằng như xích chó, là
                   sáng tạo của quỷ dữ, chứ của người theo tả đạo, của người ngoại dương
                   thù địch với dân ta, ương ngạnh không thuận (!). Đến thời thuộc Pháp,
                   thứ chữ này mới được phổ biến rộng rãi.

             Sau khi chiếm  Campuchia và tạm ổn định ba tỉnh miền đông
       Nam  Kỳ,  thực  dân  Pháp  tính  đến  việc  đánh  chiếm  nô"t  ba  tỉnh

                                                                              495
   490   491   492   493   494   495   496   497   498   499   500