Page 466 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 466

trừ  sự chăm  làm  việc,  không  phải  là  những  nết  cần  thiết  phải  có
       của  người  lãnh  đạo  quốc  gia.  Xa  xỉ,  hoang  chơi,  không  hay  gì
       nhưng  nhiều  vua  khác  cũng  phạm.  Đến  việc  xây  lăng  tẩm  đồ  sộ,
       hao  tổn  quá  nhiều  nhân  lực,  tài  lực  thì  ngay  thòi  thịnh  vưỢng
       cũng không nên,  huông chi là khi vận nước đã lâm  nguy. Vua hiền
       đâu có thế.

                 QUÂN  PHÁP SANG ĐÁNH CHIẾM ĐẤT Nước TA

             ÂM MƯU XÂM LƯỢC NƯỚC TA CỦA THựC DÂN PHÁP

             Ngay từ đầu  thế kỷ XVII,  bọn  tư bản  thực  dân  Pháp  đã  sớm
       dòm  ngó  nước  ta,  âm  mưu  sự  đánh  chiếm  làm  thuộc  địa.  Không
       lâu  sau  khi  có  giáo  sĩ  sang  truyền  bá  đạo  Gia  Tô  và  mấy  thương
       thuyền  đầu  tiên  cập  bến  đất  nước  ta,  năm  1624,  Alexandre  de
       Rhodes  về  Pháp  mang  theo  địa  đồ  Việt  Nam  trình  bày  với  triều
       đình  đây  là  vị  trí  cần  chiếm  lấy,  nguồn  lợi  nhiều,  tài  nguyên  dồi
       dào. Năm  1686, Verret từng được chúa Nguyễn cho  mở cửa hàng ở
       đảo  Côn  Lôn,  xin  với  chính  phủ  Pháp  chiếm  lấy  đảo  này.  Năm
       1737,  thông  đốc  Pondichéry  là  Dumas  trình  vua  Louis  XV  dự  án
       xâm  nhập  miền  bắc  nước  ta.  Năm  1748,  Dumont  chủ  nhiệm  công
       ty Đông An đề nghị chiếm  Cù Lao  Chàm (gần Hội An).  Năm  1749,
       lại buôn mang áo giáo sĩ  Pièrre Poivre báo cáo cần có thiết bị chắc
       chắn  ở  Đàng  Trong.  Năm  1753,  Saint  Phalles,  giáo  sĩ  lái  buôn,
       trình thư triều đình Pháp xin lập cán cứ ở miền bắc nước ta.
             Sang thế kỷ  XVIII,  có  sự tranh  giành  gay  gắt thuộc  địa  giữa
       các  cường  quốc.  Thua  trận  trong  chiến  tranh  1756  -  1763,  Pháp
       phải nhường lại cho Anh thuộc địa ở châu Mỹ và xứ Ân Độ, chỉ còn
       được  giữ  lại  5  cửa  khẩu.  Thực  dân  Pháp  ra  sức tìm  thuộc  địa  mới
       để  đối  phó  với  sự  cạnh  tranh  mạnh  liệt  của  tư  bản  Anh  ở  Viễn
       Đông.  Thì  đấy  là  Việt  Nam,  nơi  mà  người  Anh  chưa  đế  ý  đên
       nhiều.  Năm  1778,  người  Anh  có  cử  Chapman  sang  Đàng  Trong
       mưu  sự  đặt  lại  quan  hệ  thương  mại  thì  bấy  giò  chúa  Nguyễn  đã
       thua,  nhà Tây Sơn mới nổi, còn đang có chiến tranh.
             Trong  lúc  người  Pháp  đang  muôn  giao  dịch  với  nước  ta  thì
       vừa  gặp  khi  Nguyễn  Phúc  Ánh  cầu  viện  quân  đội  ngoại  quốc  đế
       đánh  lại  nhà Tây  Sơn.  Thực  dân châu Âu  đua  nhau  sai phái  viên
       đến  liên  lạc.  Phúc  Ánh  muôn  nhò  người  Bồ  Đào  Nha  ở  Goa  (Àn
       Độ), hay người Hoà Lan ở Nam Dương thì có giám  mục Pigneau de
       Béhaine (Bá Đa Lộc)  người Pháp  khuyên  nên nhờ cậy người Pháp,

       466
   461   462   463   464   465   466   467   468   469   470   471