Page 419 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 419

chức  lưu  thủ,  cai  bạ,  ký  lục  cai  trị.  Nơi  xung  yếu  đặt  thêm  đạo,
      đồn thủ ngự.  Chính quyền được tổ chức quy mô một quốc gia.
            Về  mặt  quân  sự,  do  có  cơ  sở  gây  từ  trước,  Phúc  Ánh  khi  về
      nước  đã  có  ngay  lực  lượng  đáng  kể,  sau  tiếp  tục  bắt  các  thôn  kê
      dân  số,  chọn  một  nửa  lập  thành  ngạch  phủ  binh,  luyện  tập  để
      sung quân.  Năm  1790,  quân sô"có tới 3 vạn người.
            Năm  1790,  xây thành Gia. Định theo kiểu bát giác.  Các thành
      luỹ ở phiên trấn được đắp thêm kiên cô".
            Về  kinh  tê",  Phúc  Anh  rất  chú  ý  lo  phát  triển  nông  nghiệp.
      Ngay  từ  khi  về  Gia  Định  lần  trước,  trong  các  năm  1778,  1779,
      1780  khi  Đỗ  Thanh  Nhân  chông  bọn  tổng  đốc  Chu  đánh  Trấn
      Biên,  Phiên  Trấn  và  Lê  Văn  Câu  đi  đánh  Bình  Thuận  và  Diên
      Khánh,  Phúc Anh  đã lo việc vệ nông,  đưa  lưu  dân trở vê khai thác
      lại ruộng đất bỏ hoang phế, cấp phương tiện cho họ  làm ăn.
            Từ  Xiêm  La  trở  về  được  lần  sau,  do  nhu  cầu  tích  trữ  lương
      thực  chuẩn  bị  phản  công  lâu  dài,  Phúc  Ánh  càng  chăm  lo  việc
      khuyên nông.  Bấy giờ,  dân chúng không được  no đủ mà  ruộng đất
      bỏ  hoang  lại  nhiều,  Phúc  Ánh  sai  văn  thần  Trịnh  Hoài  Đức,  Lê
      Quang  Định,  Ngô  Tòng  Chu,  Hoàng  Minh  Khánh,  12  ngưòi  làm
      điền  tuấn  quan  khuyên  nhủ  nhân  dân  nỗ  lực  làm  ruộng.  Từ  lính
      phủ binh  đến  người cùng cô" đều  bắt  phái  làm  ruộng cả.  Ai  không
      chịu  làm  ruộng  thì  bắt  phải  làm  lính  đê  thay  cho  phủ  binh.  Địa
      phương  phải  lập  sổ  sách  kê  rõ  kết  quả  thu  hoạch.  Ai  thu  hoạch
      đưỢc nhiều  đưỢc  miễn lao dịch. Lại mộ  dân các  nơi  đến  làm  ruộng,
      gọi là điền tô"t.  Quan điền tuấn lấy ruộng đất bỏ hoang cấp cho cày
      cấy.  Ai  không có trâu  bò cày bừa  thì  quan cung cấp  cho,  đến  mùa
      trả bằng thóc.  Lại phát trâu bò điền khí cho quân dân,  bắt đi khai
      khẩn  những nơi rừng núi  đế  làm  ruộng,  gọi  là  đồn  điền.  Đến  mùa
      lấy  thóc  đề  vào  kho,  gọi  là  đồn  điền  khô".  Có  sự  khuyến  khích các
      quan và  nhà  giàu  chiêu  mộ  người lập  các đồn  điền  đội.  Dân ai  mộ
      đưỢc  10  người  trở  lên  thì  cho  làm  cai  trại  và  được  trừ  sưu  dịch.
      Việc Phúc Ánh khai khẩn đất Gia Định là công nghiệp lớn.  .
            Đô"i với thương thuyền các nước vào buôn bán,  Phúc Ánh quy
      định:  Nếu  có  mang  theo  sắt,  gang,  chì,  lưu  hoàng  và  những hàng
      có  liên  quan  đến việc  binh  như đồng,  diêm  tiêu  đều  phải  nộp bán
      cho chính  quyền,  cho  phép căn cứ  theo  sô" hàng  nhiều  ít,  được chở
      gạo  về  nưốc.  Bởi  vậy,  khách  thương  vui  lòng  đem  hàng  đến  bán.
      Phúc Ánh lại sai  quan  mua  đường theo  giá chợ,  tích  lại  để đổi cho
      người Tây dương lấy binh khí.
                                                                             419
   414   415   416   417   418   419   420   421   422   423   424