Page 413 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 413

Vua  Quang  Trung  Nguyễn  Huệ  là  tướng  tài.  anh  hùng  kiệt
      xuất,  suô"t  hai  mươi  năm  cẩm  quân,  dự  bao  nhiêu  chiến  trận  đều
      thắng lừng lẫy,  trận  tiêu  diệt  3 vạn  quân  Xiêm  La  trong một trận
      chỉ  như  một cuộc hành binh  tảo  thanh.  Oanh  liệt  nhất  là  .sự đánh
      đuối  29  vạn  quân  Thanh  chỉ  trong  năm  ngày,  làm  vé  vang  cho
      giông  nòi.  Say  sưa  men  chiến  thắng,  Quang  Trung  có  cao  vọng  đi
      đánh Trung Quôc,  lấy đất Lưỡng Quảng về nước ta  nôn  dã  ráo riết
      chuẩn bị chiến tranh.
            Bình  tĩnh và khách  quan  mà xét thì  phải thừa  nhận  rằng việc
      làm  này  của  người  anh  hùng  vào  bậc  nhất  nước  ta  là  sự  điên  rồ.
      Quang  Trung  chỉ  có  thể  nên  mưu  toan  công  cuộc  này  nếu  cư  dân
      Lưỡng  Quảng là  người  Kinh  gốc  Lạc Việt bị  người  Hán,  người  Mãn
      thốiig trị áp bức, hằng mong đợi có người anh hùng đồng chủng đồng
      bang đến giải phóng, cứu vớt khỏi vòng nô lệ,  khi ây sẽ đua nhau ùa
      theo  mà  chông  lại  chính  quyền  Trung  Quốc.  Nhưng  dân  Lưỡng
      Quảng  là  người  Hoa,  những  người  Bách  Việt  xua  dã  bị  hoàn  toàn
      Hoa  hoá  dưới  các  triều  Hán,  Đưòng,  kê  cả  người  Au  Việt,  bắc  Hợp
      Phô.  Chúng coi người  nước ta là lũ man di,  xâm  phạm  díít thì chúng
      hỢp tác với quân đội mà chông cự lại, chứ đâu có theo vể ta.
            Kháng  chiến  chông  quân  đội  ngoại  quôc  bùng  mạnh  xâm
      lăng,  tuy  là  việc  nhỏ,  nhưng không khó  lắm.  Nguời  mình  trên  đất
      nước  mình,  thuộc  đường  lôi,  quen  thủy  thô,  lại  là  cbién  tranh  tự
      vệ,  dân  chúng  nức  lòng  ủng  hộ,  nên vượt qua  dược  mọi  khó  khăn,
      đưa  đến  thành  công  được.  Đem  quân  di  xâm  dat  nước  người,
      đường xá xa xôi,  đi lại  khó nhọc,  lạ cảnh  thô,  không (Ịuen  khí hậu,
      chông  chọi  không  phải  chỉ  với  quân  đội  địa  phương  mà  còn  cả với
      dân chúng địa phương nữa, họ sẵn  sàng nổi dậy giúp  quân đội của
      chính quyền giữ nhà,  giữ nước.
            Chiếm  được  đất  nước  người  đã  khó.  Đến  khi  đã  đánh  chiếm
      được rồi  thì  quân  đội  trung ương và  nơi  khác  sẽ  đên  cứu  viện,  liệu
      có thế nào giữ vững mãi được  không? Một vài  lẩn  không xong,  bên
      bị  thua  vẫn  còn  cố gắng trá  thù theo  đuổi  mãi  công cuộc  đánh  lấy
      lại đất đã mất.
            Cho rằng địch  hèn yếu  mấy chăng nữa  thì  cũng  líhông  thê nào
      giữ vững vĩnh viễn  được.  Sớm  muộn thì  quân  dân  bán  xứ cũng đánh
      lấy  lại  đưỢc  đất  cũ.  Mông,  Mãn  từng  chiếm  toàn  thê  Trung  Quốc,
      hùng mạnh là thế, mà rồi ra lại bị phụ thuộc vào 'rrung Quôc.
            Xưa  Lý  Thường  Kiệt  sang  đánh  Tông,  vây  thảnh  Ung  Châu
      42  ngày.  Tri  Ung  Châu  Tô  Giám  thất  thế cho  gia  thuộc  36  người
                                                                             413
   408   409   410   411   412   413   414   415   416   417   418