Page 312 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 312

"Tlìời  Đườiỉíỉ  vân  sĩ An  Nam  kiệt  xnất,  Ịịhi  tronịỊ  sử  truyện  có
        Khương Côiií’ Phụ  ìUịuời Ái Châu  quận  Nhật  N ani'\  CônỊ>  Phụ  thì dỗ
        tiến sĩ tri én Đức Tómị nhủ Đườìnị (7ÓÓ)  làm quan  trong triều dến  chức
        Gián  Ní>hị  Đại phu  Đóní>  chung  thu’ mòn  hạ  Bình  Chưưng sự.  Do  dấy
        có  thẻ  nói  dược  rằní>  An  Nam,  ở thời  Đường  bèn  Trung  Quốc,  dã có
        trình  dụ  văn  phom>  thịnh  vượiHi.  Thời  Đường  lấy  văn  thơ  kén  chức
        quan, n{>ườị An  Nam muôn ra làm quan ắt phải tinh luyện  V’ỡ   dường lối
        ấỵ.  Côn\ị  Phụ  qua  khoa  cừ lùm  quan  dến  chức  cao  quý  như chức  Tê
        phụ  thì thơ văn phải rất  uyên thâm lỗi lạc, tiếc rằng không còn tập nào
        truyén  lại  à dời.  Sách  Dườniị  thi  chép  việc  CÙIUỊ  “Toàn  Đườn^  Thi”
        dlng  chưa  thu  xếp  thơ vùn  của  ÓIU>.  Chỉ có  tromị  “Toàn  Đường  Văn”
        quycn 446 cỏ chép dược hai thiên:
              1. Bạch vàn chiếu xuân hãi
              2. Dõi trực ngôn cực gián .sách.
              Qua  hai  thiên  văn  chiU/níỊ ấy.  chím ít  ta  có  thê  dại khái  thấy  dược
        văn lài, kiến thức của một bậc nhãn



           Tại quê niià ớ Thanh  Hoá còn  có dền thừ.
           Vé tiếu  .sử của  Khươiiíỉ  Còng  Phụ.  ngưừi  Việt  vào  triều đình  Trung  Hoa  làrn  đến
        bậc Te  iưứng.  sứ gia  Lc Tắc có  ghi  trong  An  Nam  chí  lưực “Cháu  nội  của  Khương
        Thán  Dực.  con  của  Khương  Đĩnh  đạu  tiến  sĩ đời  Đường  Đức Tỏng  (780-804),  được
        bổ  làm  Hiẹu Thư  Lang  nhờ bài  chế sách  hay,  thăng  lên  chức hữu  thập di,  Hàn  lãm
        học  sĩ.  Nhận  chiíc  mãn  năm.  dáng  lẽ  dổi  di  nơi  khác  nliưng  vì  mẹ  già  cẩn  phụng
        dưỡng  nên  dược  lưu  lại  chức  Hộ Tào Tham  quân  ớ kinh.  Công  Phụ  có  tài  cao,  mỗi
        lần thấy việc g'i, trân tấu minh  bạch  rất dược vua Đức Tỏng kính trọng.
           Khi  Chu  Tý  về  kinh  sư,  Công  Phụ  can  vua:  “Bệ  hạ  không  nên  tin  cạy  người  Tý,
        cháng  bâng  giết  di.  chớ nuôi  cọp rồi  dế  hại  vé  sau”  Vua không  nghe.  Bỏng  kinh  sư
        có  bién.  vua  tự  cửa  vườn  chạy  ra.  Cóng  Phụ  gò  cương  ngựa  lại  mà  can  “Chu  Tý
        thường  làm quái  ớ dất  Kinh  Nguyên, rất dược  lòng tướng  sì. Trước dây  vì Chu Thao
        làm  phiin, Tý  bị  tước  binh  quvcn,  ngàv  thường ló  phần  uất, nay  nén  mau  tới  bát  Tý
        dem  theo,  ch(’)' dế  lọt  vào  tay  quán  dữ”.  Vua  hoàng  không  kịp  nghe theo.  Lúc  dã di
        vua muốn  chạv  sang  Phụng Tường,  nương  thế Trường  Dật.  Công  Phụ  nói:  “Dật  tuv
         là  một  người  bề  tôi  dáng  tin  cậy.  nhưng  chi  là  một  vãn  lại  vá  quân  cứa  ổng  ấy  cai
        quán,  dều  là  dội  ngũ  cũ  cùa  Tý  và  kỵ  binh  ở  Ngưu  Dương.  Nếu  Chu  Tý  dược  lập
         nC'n.  Kinh  Nguvên  biên  loạn  lh'i  ớ  lại  dáy  không  phái  kê  vạn  toàn”.  Vua  bèn  chạv
        qua  Phụng  Thiên.  Có  kẻ  nói  Chu  Tv  làm  phán  xin  lo  ngăn  ngừa.  Lưu  Kỷ  nói  ràng;
        “Chu Tý  trung  trực,  thành  thực,  cớ sao ngừ ỏng  ấy  làm  phản,  làm  mếch  lòng  ke dại
        thần, tôi  xin trăm miệng báo dám”.
           Vua  biết  bề  tỏi  khuyên  Chu  Tý  dèn  rước  xa  giá  về,  bèn  xuống  chiếu  khiến  các
        dạo binh  phái  ngừng  lại cách  thành một  xá.
           Còng  Phụ  tâu  vua:  “Vương  giá  chổng  cỏ  binh  túc  vệ  nghiêm  chinh  chẳng  lấy  gì
         tòn  trọng oai  linh,  nay  cầm quân  ít  ói  mà quân  lính  déu  ở ngoài  thật  dáng  nguy cho
         bệ hạ”.  Vua khen  phái  truvền quân dều vào dóng ớ nội  thành.  Binh Chu Tv quá
         324
   307   308   309   310   311   312   313   314   315   316   317