Page 314 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 314
khôns những không ỉm đi được, vẫn còn phải lưu lại để in vào sách Toàn
Đường Thi q.784.
Bài thơ ấy ghi là làm vào năm Hàm Thông (860) niên hiệu vua Y
Tông, sau khi An Nam hai lần bị quân Nam Chiếu vào đánh phá. Nhưng
có lẽ lám, vì trận xâm lãng kinh khủng của Nam Chiếu !à vào năm 863.
Ngưòi viết không để tên, chỉ ghi là cử nhân triều Y Tông.
Nam hoang hất trạch lại
Trí ngã Giao Chi phúc
Liên miên tam tứ niên
Trí ngã Giao Chỉ nhạc
Nlìii giả dân tắc thoái
Vũ già binh ích dộc
Quân dong mãn tlìiân hạ
Chiến tướng da kim ngọc
Loát dắc tê dân sang
Phân vi mãnh sĩ lộc
Hùng hùng Hứa Xương sư
Trung vũ quan kị' tộc
Khứ mã vạn kỵ phong
Trụ vi nhất xuyên nhục
Th('/i hữu tàn tốt hồi
Thiên môn vạn hộ khốc
Ai thanh dộng lư lý
Oán khi thành sơn cốc
Tlìuỳ năng thích cổ thanh
Bất nhản khán kim thốc
Niệm thử kham lệ lưu
Du du Dĩnh Xuyên lục.
Nghĩa là:
Cõi Nam xa xôi bỏ hoang (hay sao mà) không lựa người cai trị.
( Đế người ta) cố ý đẩy xứ Giao Chi chúng lôi nghiêng ngá. Ba bốn
năm liển.
(Người ta đã) làm xứ Giao Chỉ chúng tôi (thật là) nhục nhã.
(Người ta đã) tập quen thổi hễ ra trận đánh nhau thì lùi.
(Mà) lúc đánh nhau thì đồ binh khí (lại) là cái thẻ viết (sớ tấu trình).
Binh lính thì vơ hêí mọi người trong thiên hạ.
Chiến tướng (thì lại súng sính) nhiều vàng ngọc quá.
(Đó là những của) bóc lột được bằng cách chích máu dân
326