Page 313 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 313

Như thế ta có thê chắc chắn được là imười Trung Hoa đời Đường, từ
   vua  quan  trona triều,  đến  quan  lại  đô  hộ  và quân  đội  đã  bát  đầu  có một
   biệt nhĩin đối với dân Lạc Việt.
        Trần Trọng Kim viết trona Việt Nam sử Lược.
        Từ khi nước ta thuộc về inũ/c Tàu. thì có nhà Đường cai tri là nghiệt
   hưn  củ.  Nhưng sử chép  lược  cỊuủ  thường cách  hai ha năm  mới chép một
   việc.  Chắc là những nhà  làm  sử nuức ta sau cứ theo sử Tàu mủ chép lại
   cho nén mới SO' lược như vậv.
         Trần Trọna  Kim  viết  như thế nhưna không có  gì  đê  chúng  minh  sự
   nghiệt tấy như thế nào. Lấy con mắt vỏ tư ra xét việc, ta thấy các quan lại đô
   hộ muốn lắm cOng không còn ngang nhiên đè ép dân như trước được nữa.
         - Việc Cao Chính  Bình  làm dân ta thán để Phùng Hưng nổi  lên nám
   791  khiến Cao lo sợ mà chết.
         -  Việc  Triệu  Xương  sang  lấy  lễ  vật  và  nhân  nghĩa  dự  Phùng  An,
   khiến An quy phục.
         -  Việc  Vương  Thức  khi  nghe  kẻ  cầm  binh  quyền  cũ  là  La  Hành
   Cung làm nhiều điều nhũng lạm thì truất quvền luôn.
         Những việc ấy dã tỏ rõ có nhiều chuyến hướng về chính sách cai trị,
   chưa kể sự vị nể người tu sĩ và nho sĩ bản xứ như đã nói trên.
         Dưới đây  là một  bài  thơ có giá trị  tài  liệu  lịch sử, minh chứng rằng
   người  Lạc  Việt  đã  dùng  văn  thơ  thống  trách  Trung  Quốc,  mà  quan  lại



      nhiên  đến.  đúng  như  lời  Cổng  Phụ  đoán  biết  trước,  vưa  bèn  thăng  Công  Phu
   chức Gián  nghị  Đại  phu, Đồng trung thư môn hạ  Bình chương sự.
     Khi  chạy  theo  vua  ra  Lương  Châu  dọc  đường  con  gái  lớn  của  vua  là  còng  chúa
   Đường  An  mất,  vua  muốn  làm  tháp,  hcành  lẻ chôn  cất trọng thể.  Công  Phụ can  ngay
   vua  ràng:  “Sơm  Nam  không  phái  chỗ  ở  làu  dài  và  hiện  nay  cần  tiết  kiệm  dể  dùng
   vào  việc  quân”.  Vua  giận  báo  Lục  Chí ràng  Công  Phụ  chỉ  muôn  vạch  diều  lầm  lỗi
   của  trẫm,  dể  cầu  được  tiếng  trung  trực!  Lục  Chí  tâu:  “Công  Phụ  làm  quan  Gián
   Nghị, giữ chức Tè’ tướng,  phải  lấy  việc dâng vua điểu  phải  bỏ điều  trái  làm gốc.  Đặt
   ra chức Tể phụ  là cốt đế hôm sớm can vua từ việc nhỏ”.
      Vua  nói:  “Không  phai  thế,  chính  vì  Phụ  tự  xét  tài  không  đủ  làm  Tể  tướng,  xin
   thôi,  ta  dã  hứa  cho,  nay  biết  phải  thôi,  nên  giả  làm  trung  trực  lấy  tiếng”.  Bòn  dói
   Công  Phụ  làm  Thái  Tử Tả Thứ Từ.  Phụ  vì  có  lang  mẹ.  xin  giải  chức.  Sau  làm  Hữu
   thứ tử.  lâu  nãm  không dược dời đổi.  Lúc  Lục Chí làm tướng,  Công phụ  xin dổi.  Lục
   Chí  thầm  bảo:  “Thừa  tướng  Đậu  Tam  thường  bảo  ỏng  làm  quan  hay  biến  đối.
   Hoàng  thượng  không  bằng  lòng”.  Công  Phụ  sợ  xin  lầm  đạo  sĩ.  Vua  hỏi  vì  cớ  gì?
   Phụ  không  dám  tiết  lậu  lời  nói  của Lục  Chí,  lấy  lời  của Đậu Tam  thưa  lại  vua.  Vua
   giận, biếm  Phụ  làm  Biệt Giá Tuyên  Châu và khiến  sứ trách Tham.
      Vua Thuận  Tông  lôn  ngôi,  cho  Phụ  làm  thứ sử Cát  Châu,  nhưng  chưa nhận  chức
   thì mất.
   {An  .Nam Chí Lược - bán dịch Đại  học  Huế, tr 232 - 233)
                                                                          325
   308   309   310   311   312   313   314   315   316   317   318