Page 225 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 225

cãi  cọ,  bạo hành,  bất  hoà và xa  lìa nhau.  Các lỳ  kheo sẽ  bất mãn.  Nhưníz
        cá nhữnc nsười thoa mãn cũn2 lại sẽ phân tâm”.
              Naười la kê lại. có lần đến tai naài một báo cáo thật rãc rối  như sau:
              Có  một  tỳ  kheo  nọ  lỡ nói  một  cân xúc  phạm  mù  chính  mình  ccim
         thấx lù trót phạm lỏi nhục mạ ( ác pháp hữn.  Các pháp hữu, lí) nhữnịị tỳ
         kheo khác thì I(JÌ coi là kh()ìn> phcíi sự nhục nụt. B(ỉi thế, t\ kheo no coi sự
         nhục ma nùx khômị phải  lủ nhục ma. Thì các tx kheo khác lai cho chính
         sự coi nàx mói clúníỊ là nhục ma. The nh cctc tx kheo tiixên h('ikhai trử tỳ
         kheo no  vì cái l(h' dã từ dưn klưhiíỊ chịu  nhìn  tìhận  le) dã nhục ma...,  thê
         rồi tỳ kheo no có n w t   S()  d(')iUi d(huỉ hem troní> lư)nỵ lìỊ^ũ tỳ kheo theo mình
         là  cùint  iỊỉd  rlưtiHĩ diệp  di  cho  các  d(hu>  hem  khác  nữa  cũiiíị  trong  lìèmg
         intũ tỳ kheo, ó’ klìâp noi troìUị toàn epuíc.  Ve) cánh của tx kheo hị khai trữ
         tiếp tục sát cánh V(/Ì tỳ kheo eíy.
              Phật than ràng: “Giáo hội đã chia rẽ!  Giáo hội đã chia rẽ!”. Và ngài
         quớ trách  rất nặng nề các tỳ kheo đã khai trừ đồng bạn:  “Hỡi các tỳ kheo!
         Đừng  bao  giờ tưởng  ráng  mình  tuyên  được  án  khai  trừ một  đồng  bạn  tỳ
         kheo  vì  cớ  này  hay  cớ  khác,  khi  nổi:  chúng  tòi  có  phận  sự  khai  trừ  tỳ
         kheo ấy”.
              Đó  là chuyện  Xiíy  ra khi  Phật còn tại thê.  Đến  khi  ngài  tịch diệt  thì
         sự chia  rẽ  bè  phái  càng  trầm  trọng  hơn.  Tuy  nhiên,  người  ta  thấy  trong
         lịch  sử Phật  giáo ở đại  cưoiig vẫn  có  xu  hướng  bỏ qua những trái  khác ý
         kiến chủ trương về thực hành để công cuộc hoàng pháp vẫn trên cùng một
         đà li en.
              Kinh điên Pali ở Tích Lan có ghi rằng: Lién ngay khi  Phật tịch diệt, có
         một tỳ  kheo tên  Suphadda đã nói  với  dồng  bạn:  “í//hỉg lo  lắruị,  cũng dừng
        phiên niiuỊn! The le) chúng ta siíiig sưetng dã duực giải thoát khói sự khắt khe
         me) chúng ta eleĩ eịuá eịucn veYi những eĩiêu neh nhai nhải: thếnùx le) phải, thế
         kia le) klưhỉg pluỉi. Báx gie'f chúng ta C('>  the le)m những  gì chúng ta muốn  v à
         những gì chúng ta klìehìg mu()n thì chúng ta khehìg le)nr.
              Khi  nghe  thấy  những  lời  chẳng  lành  ấy,  vị  cao  đồ  Ca  Diếp
         (Kâcyata)  mới  đề  nghị  triệu  tập một  nghị  luận  hội  dê  ghi  lại  (bàng  chữ
         Pali) những  lời  dạy của  Phật.  Năm trám  vị  la hán đã họp ở thành  Vương
         Xá (Râjargha) thủ đổ cũ của nước  Ma  Kiệt Đà (Magatha)  Vcà  liền trong 7
         tháng,  nghị  luận  hội  đã  ghi  lại  những  điều'chính  yếu  về  kinh  và  luật.
         Nhưng khi cồng bố kết quá cứa nghị  luận hội  thì có Purâna với  500 môn
         dộ  nữa  khước từ giá trị  cuá cồng cuộc ấy  với  chủ  trương:  giáo  lý  và quy
         tắc thì quả là do các trưởng  lãơ bảo thủ mà có nhưng tôi  muốn  giữ tất  cả
         trong ký ức của tôi như tòi dược nghe từ chính miệng Phật nói ra.
         236
   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229   230