Page 221 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 221
imhênh chiến. Em chúa quỷ khuyên anh ra hàne cũng không được anh
nghe theo.
Trận chiến diễn ra rùng rợn vô cùng. Có cả những pháp thuật mcà
con trai của chúa quỷ đã thi thố ra. Nhung cuối cùng người con này cũng
bị giết. Và chúa quỷ đích thân giao đấu với Râmâ trong nhũng trận chiến
kinh hồn, cũng lại bị Râmà giết chết. Các tiểu quỷ trốn hết và em chúa
quỷ đầu hàng được lên ngôi quan trị đao Lanka.
Khi cứu được Sita rồi, Râmà ruồng rẫy nàng, không chịu nhận nàng
làm vợ nữa, cho là khi nàng đã đến ở cùng nhà với một kẻ đàn ông khác
thì nàng khổng giữ được tiết .sạch giá trong.
Thất vọng. Sita ngỏ ý muốn lên giàn hoả. Râmâ cũng bằng lòng.
Nhưng lửa cháy mà không phạm đến người nàng. Thần lửa Agni đã
chứng minh là nàng trong sạch. Râmâ cũng đổng ý nhưng bảo vẫn cần
cho dân chúng biết rõ điều ấy.
Khi trở lại vương quốc, Râmâ lên ngôi vua.
Dân chúng vần xì Xcào kết tội Râmâ đã quá rộng lượng mà tha thứ
cho hoàng hậu như vậy. Không sao dược, Râmâ phải bảo em dẫn nàng
vào bỏ trong rừng. Được tin lâu nàng sinh được hai đứa con.
Sau dó ít năm, Râmâ vào rừng tu trong một thời gian thì gặp và
nhận ra hai trẻ là con của mình. Râmâ tìm Sita và nói đế nhận con về
nuôi. Nhưng Sita nguyện với thần dất, nếu nàng không lòng nào lừa dối
chồng thì đấy hãy mở ra cho nàng xuống. Qua nhiên đất nứt toác ra để
khi nàng xuống rồi thì lại liền lại. Râmâ cầu xin đất trá lại vợ cho mình
không được nữa. đành thất vọng trở về. ít lâu sau, Râmâ cũng trở về trời,
trở lại ngôi Visnu cũ.
Ta có thể nghi rằng truyện con khỉ đá Tề Thiên Đại Thánh của Tàu
cũng nhiều truyện khác, nếu không dịch hay phỏng theo những truyện
này thì cũng chịu ảnh hưởng rất sâu đâm, vì truyện phiêu lưu của Râmâ
và Sita đã thấm rất sáu vào đời sống Ân Độ. Nguyên việc diễn tuồng hát
cũng đã có hàng trăm vở khác nhau. Và những bản dịch ra tiếng ngoại
quốc cũng đã hết sức nhiều từ thế kỷ thứ hai. Còn thơ văn ngâm vịnh thì
đã có không biết baơ nhiêu mà kể. Mà dến cả những đền thờ Râmâ nữa
cũng đã dược xây dựng rất nhiều.
KINH PURÂNA
Tên Purâna có nghĩa là truyện cổ. Nó là những thần tích của Ấi
giáo sau định dùng trong các cuộc lễ tổn giáo luỳ theo các giáo phái.
Phần anh hùng ca không thành một truyện dài có bô cục. Có năm giáo
232