Page 291 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 291

xảo.  Nghề khảm  đồng hiện nay  ở  Hà  Nội cũng tinh,  có
   thể so sánh với nghệ thuật Vân Nam được.
      Nghề  kim  ngọc  thì  xưa  cũng  thịnh  lắm,  thấy  có  rất
   nhiều  đồ  xinh  xắn,  nhưng  ở  nghề  ấy  cũng  vậy,  người
   mình  mói  chỉ  là  tay  thợ  giỏi  chứ  chưa  phải  là  nhà  mỹ
   thuật.
      Ngưòi ta thường cho nghề đồ gổin của ta đã phát đạt
   lắm,  và  tương  truyền  rằng  ngày  xưa  ở  H uế có  chế một
   thứ đồ gô"m tráng men xanh (blue de Huế) tuyệt đẹp. Kỳ
   thực nghề ấy xét ra chưa từng phát đạt bằng nghề gỗ và
   nghề kim thuộc,  mà những đồ sứ cổ thường thấy ồ nước
   ta phần nhiều là đồ tàu cả.
      Ta  cũng  nên  nhắc  qua  đến  nghề  sơn  là  một  nghề
   trọng yếu vốh thịnh lắm.  Cũng như nghề chạm gỗ, nghề
   sơn từ xưa  đã  dùng để trang sức nhà cửa,  đồ thò và  đồ
   dùng.  Những tượng thần cùng là hương án, lỗ bộ, hoành
   biển,  đối bình ở đền chùa, cung điện hay là ỏ nhà riêng,
   thường  sơn  son  thếp  vàng rất lộng lẫy.  Thứ  sơn ở nước
   ta,  cũng như sơn Tàu và sơn  Nhật,  là  một chất rất khó
   chê mà không đem chất sốhg đi xa được.  Cho nên người
   Âu  châu  rất  chuông  những  đồ  sơn  của  Á  đông.  Đồ  sơn
   của  ta  tuy  không  được  tinh  xảo  như  đồ  Tàu  đồ  Nhật,
   song thỉnh thoảng cũng sản xuất được những đồ quí giá.
      Nghề thêu  mới du nhập ỏ Bắc Việt từ thê  kỷ  19,  vẫn
   theo kiểu cách và phương pháp của Tàu. Những đồ thêu
   vải và nỉ, như đồ thờ, nghi môn,  quần màn, cò tán, cùng
   đồ áo chầu áo lễ, và đồ phường bội phường tuồng, không
   có  cái  gì  khác  đồ  Tàu  cả.  Ngày  nay,  vì  chiều  ý  khách
   hàng người Tây các chợ thêu đã dùng kiểu mới nhiều.
      Sau  cùng,  thuật hội họa,  tuy  không phát đạt,  nhưng


                                                               293
   286   287   288   289   290   291   292   293   294   295   296