Page 89 - Văn Hóa Ứng Xử Việt Nam Hiện Nay
P. 89

N guyên  Thanh  Tuân


       tích xưa.  Văn còn là  hiểu biết cuộc  sống,  kinh  nghiệm  cuộc

        sống.  "Văn dĩ tải đạo"  - Văn  là để chỏ đạo, đạo của tròi,  của
        người.  Lễ  là nghi thức,  tiết tấu  trong giao tiếp,  hành vi,  cử
       chỉ...,  để  hành  động  đúng chỗ,  đúng  lúc,  không  buông  thả
        theo ý riêng và cũng không để cho  sự uyên bác  làm  rốĩ trí.

        Đạt được Văn và Lễ là đạt được sự chí tình, chí lý, là hưóng
        về điều Nhân. Nhân là tổng hòa của tình và lý.

             Vào  Việt  Nam,  lẽ  sổhg  trên  được  lòng  nhân  ái  xóm
        làng làm cho mềm đi.  Cái lý cao nhất là "thương người như
        thể thương thân", là "tình làng nghĩa xóm", là "người trong
        một nưốc phải thương nhau cùng",  ở cấp  độ  đánh giá nào,

        dù  đó  là  bản  ngã,  nhân  cách,  là  gia  đình,  họ  mạc,  làng
        xóm, là dân tộc,  đất nưóc thì cái lý cũng thể hiện trong cái
        tình,  thông qua cái tình. Vì thế,  điều nhân,  người nhân chỉ
        đạt  được  khi  thấu  tình  đạt  lý.  Cái  tình  phải  thấu  đến  tận

        tâm can,  thấu  đến tận tròi xanh còn cái lý chỉ cần vừa  đủ.
        Và vô luận thê nào nếu thấu  được tình thì mặc nhiên cũng
        đạt  được lý.  Cả  khi  "tình  ngay,  lý  gian"  thì  trong  quan hệ
        và dư luận xã hội hành động đó cũng dễ đưỢc thông cảm.

             Đặc  trưng  "thấu  tình  đạt  lý"  trong  ứng  xử Việt  Nam
        được hình thành ngay từ trong bản chất văn hóa xóm làng

        Việt  Nam.  Cả  khi  tiếp  xúc,  giao  lưu  và  tích  hỢp  các  nền
        văn  hóa  An  Độ,  Trung  Hoa,  phương  Tây  thì  trật  tự  lôgíc
        của  nguyên  tắc  "thấu  tình  đạt  lý"  cũng  hầu  như  không


                                       90
   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94