Page 81 - Văn Hóa Ứng Xử Việt Nam Hiện Nay
P. 81

N guyên  Thanh  Tuân



       tâm hay bổn phận, phần lớn đều nảy sinh trong quan hệ cá
       nhân  với  những cộng  đồng  vi  mô  ấy.  Lũy  tre  của  làng  văn
       hóa, tam cương, ngũ thường của Nho giáo, đạo đức Phật giáo

       đã  làm  cho  mối  quan  hệ  ứng  xử  của  cá  nhân  vối  các  cộng
       đồng vi mô ấy thêm sâu bền và thân thương.

             Đối với người Việt Nam, dân tộc, Tổ quốc, gia đình, họ
       mạc,  xóm  làng là  những cộng đồng bất biến.  Và  trong các
       cộng đồng ấy thì quan hệ giữa người với người là bất biến.
       Mà đã là người thì tất phải có cha mẹ,  do đó có chữ Tín;  có

       trên có dưới,  do đó có chữ Nghĩa.  Các quan hệ này đạt đến
       mức thành tâm,  trang trọng đúng chỗ,  đúng lúc thì có chữ
       Lễ và chúng đạt  đến  sự  quảng bác  thì  có  chữ Trí.  Khi  đạt

       đến mức tổng hòa của Hiếu, Đễ, Lễ, Trí, Tín thì có chữ Hòa
       và chữ Nhân.
             Cơ  sở  của  cái  bất  biến  trong  quan  hệ  ứng  xử  giữa

       người  với  người  là  những  tình  cảm  chung  và  các  nhu  cầu
       bất  biến.  Học  thuyết  Khổng  Tử,  sở  dĩ  tồn  tại  lâu  dài  ỏ  Á
       Đông,  trong  đó  có  Việt  Nam  là  xuất  phát  từ  cái  bất  biến

       trong  tình  cảm  và  nhu  cầu  bất  biến  của  con  người.  Sau
       nữa, nó cũng tồn tại lâu dài là do xuất phát từ mối quan hệ
       ứng xử  giữa  người  với người  trong khuôn  khổ những cộng
       đồng bất biến (gia đình, họ mạc, bạn bè). Vào Việt Nam nó
       được khúc xạ thông qua các cộng đồng bất biến nữa -  đó là

       xóm làng, dân tộc,  đất nước.


                                       S2
   76   77   78   79   80   81   82   83   84   85   86