Page 91 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 91
Mã Hợp vào phố. Cái áo bông đen đã rách còn ẩm sì và trĩu những nƣớc ở bó củi rích xuống,
cả miếng da trâu để đệm bó củi nặng bị nƣớc ngấm bốc mùi tanh khẳn vẫn đắp nguyên trên vai.
Năm mới cũng nhƣ năm cũ, vẫn nhƣ hôm cuối năm về qua đây. Chỉ có cái đầu trọc trắng hếu là
mới nhƣ Tết.
Một ngƣời đƣơng đứng xem mở chữ, đến ghé tai Mã Hợp hỏi:
- Ở Lũng Nghìu phải không?
Mã Hợp nhìn ngƣời lạ rồi khẽ gật đầu.
- Có còn nhớ anh mình ở Long Châu không?
Mã Hợp lúng túng, ngƣời kia nói thêm:
- Anh Năm mà.
Mã Hợp reo:
- Nhớ chứ! Nhớ! Anh Năm bây giờ đã về Long Châu à?
Ngƣời kia nói:
- Anh Năm nhắn Mã Hợp đi thăm anh...
Mã Hợp cƣời hiền lành. Tƣởng nhƣ bay đƣợc đến Long Châu thì bay ngay, nhƣng rồi lại
ngơ ngác nhìn ngƣời lạ. Làm sao đi nổi Long Châu? Ngƣời ấy nhìn trƣớc nhìn sau, lặng lẽ rút
trong túi ngực ra đệp giấy bạc đếm đủ năm mƣơi đồng.
- Anh Năm cho tiền đi xe ngựa đây.
Mã Hợp vẫn cƣời, lắc đầu, khó khăn:
- Chẳng ma nào dám đi Long Châu rồi.
Ngƣời vùng này đều biết đƣờng đi Long Châu bây giờ ghê lắm, đã từ lâu không ai dám đi.
Đây lên Long Châu, những cánh cƣớp to đã chia nhau trấn giữ bắt các làng nuôi và để cƣóp
đƣờng. Quanh Bình Tƣờng, có bọn Chu Kim Tỉnh, ở Bình Nghi thì Tô Khải Phong, vùng Bản
Kiền có Triệu Đình Mậu, Hà Phƣơng Sơn. Quanh Long Châu có đám Hoàng Ký Thần, Sằn Minh
Lƣờng, bên Hạ Đống thì Chính Hiền... Đấy mới nói những cánh cƣớp to có hàng trăm tay súng.
Từng bọn nhỏ hai ba ngƣời, thuê súng nhà giàu đi cƣớp, đƣợc về chia đôi, đám này đông nhƣ
kiến cỏ, vài bƣớc đã đụng phải.
Từ ngày Long Châu đỏ, địa chủ chạy xuống, cƣớp cũng dồn xuống, dày đặc cả một dải vùng
giáp giới Cao Bằng, Lạng Sơn đến Móng Cái. Các làng hẻo lánh ở cách bức chỉ nghe đồn thổi
lẫn lộn chuyện Hồng quân chia ruộng cho ngƣời nghèo, chuyện cƣớp bắt đóng thuế bằng gạo,
chuyện quan quân các tỉnh kéo đi đánh nhau, tuyệt nhiên không biết thật tình thế hiện nay ra sao.