Page 86 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 86
Thụ đi làm mấy tháng, để dành tiền mua đƣợc xe đạp. Ngày nghỉ, Thụ đạp xe khắp huyện,
lên tận Bình Tƣờng, giao du rộng. Biết tiếng Thụ giỏi chữa súng, có khi bọn buôn lậu và kẻ cƣớp
cũng tìm Thụ, nhờ chữa.
*
* *
Đến hôm Hùng ra Long Châu, mới biết dạo trƣớc Tƣ đã sang Hạ Đống ngay lúc nhận thƣ
Thụ. Háo hức qua, nửa đêm, Tƣ bơi qua sông Bằng, quãng trên Tà Lùng. Gặp con lũ muộn, Tƣ
cứ lội. Không ngờ, nƣớc mạnh quá, Tƣ chết đuối.
Hai ngƣời ngồi lặng hồi lâu cùng nhớ, ở Long Châu, chỉ có Thụ, Chi, Hùng và Tƣ trẻ tuổi
hơn cả và lúc nào cũng chỉ nghĩ đến đánh Tây, hoạt động cách mệnh. Ai mói gặp cũng thích
ngay cái tính hăng hái của Tƣ, không bao giờ quên đƣợc. Rồi Thụ nói:
- Hùng ơi! Tôi đã quyết định. Phải trở về Lạng Sơn. Chúng ta sẽ làm cho Cao Bằng và Lạng
Sơn cùng đứng lên. Bài học cách mệnh ta vừa học đƣợc ở Long Châu rồi.
Hùng nói:
- Con đƣờng từ Lạng Sơn sang Long Châu càng cần cho chúng ta bắt liên lạc với hải ngoại.
Thằng Tƣ với mình đƣơng tổ chức.
Thụ nói:
- Lạng Sơn, Cao Bằng ra Long Châu, lên Nam Ninh rồi đi nữa, cách mệnh Việt Nam liên lạc
với cách mệnh Trung Quốc và cách mệnh thế giới, cách mệnh Việt Nam sẽ thành công.
Hùng chợt nhớ:
- Thụ à, mày đã nghe chuyện này chƣa. Chuyện mật thám bên Đồng Đăng mò sang Lũng
Nghìu hẹn thƣởng tiền thƣởng muối cho mẹ Mã Hợp. Nó bảo nếu thấy ngƣời Lạng Sơn sang thì
hỏi dò xem đi đâu rồi về Đồng Đăng báo quan hai. Mẹ Hợp trả lời mật thám: một đời tôi chỉ biết
đƣờng đi kiếm củi, tôi không biết đƣờng đi Đồng Đăng báo Tây.
Thụ “à” một tiếng rồi cƣời vui hẳn lên. Trong lòng đã sẵn tin dĩ nhiên nhƣ thế.
- Phải, có ngƣời tốt, có Mã Hợp ở đấy thì đƣờng Long Châu về Lũng Nghìu cũng sẽ thành
đƣòng liên lạc của cách mệnh. Ta sẽ mở đƣờng ấy trƣớc nhất.
- Hay! Hay đấy!
- Nhƣng phỉ nhiều lắm, từ đây về đấy phải đi qua địa phận bọn phỉ ở Độc Sơn.