Page 82 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 82

ra là những anh cõng bó củi mọi khi vẫn đi rao đầu ngõ. Nhiều nhà mở cửa, đem thuốc lá, chè và

               giày vải ra biếu bộ đội và chạy theo vào đánh huyện.
                    Ai cũng có cảm tƣởng Hồng quân từ trong nhà mình bƣớc ra, trong Hồng quân có ngƣời

               Long Châu mình và trong trấn đã có nhiều ngƣời bí mật theo Hồng quân và không ai sợ sệt nữa.
                    Còn bao nhiêu ngƣời ở lại Long Châu đều đổ ra đƣờng hết. Cảnh tƣợng hốt nhiên sông lại,

               khác hẳn  Long Châu rũ rƣợi  hôm  qua. Hồng quân tiến vào vây phố  Bạc Bảo Cai.  Sắp đánh
               chiếm huyện sở. Ngƣời Long Châu rùng rùng theo Hồng quân đi đánh huyện. Ai cũng đã kiếm

               đƣợc cái gậy, con dao. Họ xông vào. Ngƣời vỡ bờ tràn lên. Lô cốt huyện cao sừng sững trên bốn

               góc tƣờng. Những cái lỗ châu mai nhƣ con gấu đứng há miệng. Chi chít khắp tƣờng. Và quanh
               tƣờng huyện, một bờ hào rộng, sâu, đầy ắp nƣớc. Làm thế nào đánh đƣợc!

                    Nhƣng xông vào mới biết cái huyện chỉ còn mấy toà nhà không. Quan lính Quốc dân đảng

               trốn từ lâu.
                    Lá cờ búa liềm bay rừng rực trên cổng huyện.

                    Biết bao thay đổi kỳ diệu từ hôm nay. Thật náo nức.
                    Thụ đi đâu cũng đeo thanh mã tấu trên lƣng.

                    Nghe giữa phố có tiếng trống. Ngƣời đi đƣờng xôn xao nói: Chém Hán gian ở chợ! Chém
               Hán gian ở chợ!

                    Thụ chạy ra. Không phải chém Hán gian, Thụ đã thấy một cảnh khoan khoái xƣa nay chƣa

               bao giờ thấy.
                    Đông ngƣời đứng xem lắm. Một ngƣời đeo băng đỏ, đứng cao nhất trên ghế, nói to giữa đám

               đông:
                    - Thằng Tây này đã nhiều năm đến làm hại Trung Quốc. Nó là con mọt già. Nhƣng nó cũng

               là ngƣời nƣớc ngoài, cho nên Hồng quân không thèm giết, chỉ đuổi nó đi.
                    - Đuổi nó về Lạng Sơn! Đuổi nó đi!

                    Mọi ngƣời trông xuống, thấy một thằng Tây thật, mắt xanh nhờ nhờ, đứng sau cái bục. Bị

               ngƣời chỉ trỏ, thằng Tây quay quay, lanh quanh nhƣ con mèo tìm chỗ ỉa. Nhƣng quay đằng nào
               thì bốn phía mọi ngƣời vẫn xem đƣợc mặt. Nó đứng im vậy.

                    Nó là thằng Tây lãnh sự ở Long Châu. Huyện trƣởng Quốc dân đảng trốn vội quá, không kịp

               báo tin cho Tây lãnh sự biết. Đến lúc Hồng quân vào nhà lãnh sự, (ngƣời ta đồn thế) thấy Tây
               còn đƣơng ngồi nhai cái đùi gà!

                    Tiếng hét:
   77   78   79   80   81   82   83   84   85   86   87