Page 95 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 95
bông lính, hai cái tay ngay đơ nhƣ thằng ngƣời bằng bột. Đầu đội mũ có lƣỡi, lại nhƣ ông quan
trên cửa ải. Thật kỳ lạ.
Cả xóm xúm lại hỏi. Mã Hợp nói to một câu trƣớc nhất:
- Cách mệnh nhiều nơi lắm rồi.
Rồi Mã Hợp kê đến chuyện cành bồ quân của anh Năm có quyền lực bí mật cắm trên xe.
Hàng chục lần, rõ ràng trông thấy cƣớp trong núi xô ra ngay trƣớc mặt. Họng súng cứng thẳng,
đen hoăm hoắm. Thế mà kẻ cƣớp chỉ nhác thấy cành bồ quân tự dƣng tay kẻ cƣớp buông hẳn
xuống. Cái xe mình thong thả đi qua, thong thả đi qua, oai quá. Cho đến tận Long Châu.
- Cách mệnh to lắm rồi, anh Năm bảo thế. Ngƣời nghèo khắp nơi đều theo cách mệnh đứng
lên. Ở bên Tàu cũng nhƣ ở bên ta, không theo Tây, không theo Quốc dân đảng, không làm kẻ
cƣớp, chỉ có theo cách mệnh, ta chỉ biết theo cách mệnh, cách mệnh càng chóng thành công. Anh
Năm bảo thế.
Ai cũng săn đón hỏi:
- Bao giờ anh Năm về?
Buổi tối, mẹ mới thong thả hỏi Mã Hợp:
- Thằng Năm nhà mình có mạnh khoẻ nhƣ ngày ở đây không?
- Khoẻ.
- Cách mệnh trên ấy có đem giết nhà giàu nhƣ ở Hạ Đống không?
- Mình còn phải giết thêm thằng Tây nữa chứ!
Mẹ hiểu: giết thằng Tây mới lấy đƣợc đất nƣớc, nhà mình mới trở lại đƣợc Ma Mèo. Mẹ biết
thế.
Nhƣng chồng chất những cái khó đấy. Tây ở Đồng Đăng, ở Kỳ Lừa, khắp đất nƣớc, nhiều
lắm, làm thế nào đi khắp mà giết cho hết. Thôi để bao giờ thằng Năm về, hỏi lại xem làm thế
nào.
Bấy giờ đƣơng tháng ba. Hoa gạo cũng mói nhú đỏ. Ngƣời xƣa lo đến khi hoa gạo nở mới
đƣợc cất bớt áo. Mẹ chẳng có áo cất đi, đêm tháng ba mẹ cũng rét thế mà đêm nay cứ nghĩ quanh
nghĩ quẩn, quên cả cái lạnh rớt mùa đông vẫn buốt hơi đá.
Đầu tiên Mã Hợp rủ Khén Chang và Khì Chang đến nhà. Hai ngƣời ấy cùng trạc tuổi và thân
nhất xƣa nay.
Ba ngƣời mải chuyện bên bếp, không biết đêm đã vào khuya lúc nào. Mã Hợp nói lại những
cái đã thấy và những điều mà Thụ đã dặn ở Long Châu. Trong những mới lạ vừa xem ra đƣợc ý