Page 136 - Từ Bản Năng Đến Nghệ Thuật Bán Hàng
P. 136
Từ Bản Nang đén Nghê Thuảt Bản Hàng
ngặt nghèo. Khi tôi hỏi òng vẻ những lời từ chối đó, Hall bình
thàn: “Tớ là người chào hàng giỏi khủng khiếp”, ông bào tôi,
“cậu cứ phải tiếp tục thỏi. Thế đấy”.
Cập mát kiếng Hall đeo vẫn mang những thấu kính trong
suốt - chủ không phải màu hồng, ông thấy vài khách hàng
khó chịu. Òng thủa nhận là có giủ trong lòng một số sự khước
tu. Ồng đã có rất nhiều ngày ác nghiệt và khó chịu. Nhưng các
sụ việc tiêu cực có thé mở đường cho nhung sụ việc tích cực.
Chúng trang bị cho Hall không phải là sụ mo mộng nhu nhược
mà là sụ hăng hái bất khuất - một sự cân bàng thích hợp giUa
hai thế lực tủ trên xuống và tu dưới lên. Sự lạc quan của ông
không mù quáng mà là cái Seligman gọi là “sự lạc quan linh
hoạt - sụ lạc quan với đôi mát rộng mở”.
Đầu tiên chúng tôi nghe thấy tiếng thở hổn hén. Tiếp theo
đó là tiếng bước chân thình thịch của hai người trên tấm thảm
trài trên hành lang. Penelope Chronis và Liz Kreher, với con
chó của họ theo sau, đang đến mở cửa văn phòng và bát đầu
một ngày mới. Hai người ngạc nhiên nhìn thấy Norman Hall
- họ chi mới đặt hàng chưa đầy 24 giờ trước - nhưng rất vui
khi nhận lấy bộ chổi quét thảm tĩnh điện và các bùi nhủi làm
bàng thép không gi. Hóa ra là họ biết Beth, người phụ nữ trong
phòng giải lao và khuyến khích Hall sử dụng tên họ để tạo
niềm tin với cô ấy.
Giao hàng xong, Hall và tôi đi dọc hành lang đến văn phòng
của Beth. Ngay lúc ấy, tôi cảm thấy sự hiện diện cùa mình sẽ
gây gò bó cho phong cách cùa Hall. ồng không cần một phi
công yém trợ trong cuộc bán hàng này, vì thế tôi đi ra thang
máy khi ông bước vào tiền sảnh văn phòng của cô ấy.
Lúc đó khoảng 11 giờ sáng khi chúng tôi rẽ hai hướng, và
tôi đợi Hall trên via hè trước tòa nhà số 530 đường Bush. Beth
135