Page 73 - Phong Tục Thờ Cúng Của Người Việt
P. 73

đền Giùm, bên hữu ngạn sông Lô như đã giới thiệu.
          Qua những câu chuyện  nhân cách  hóa viết vể  Mẹ  Nước trên đây, ta thấy yếu
     tố  nho  giáo  ban  dầu  chưa  hội  nhập  và  tín  ngưỡng  thờ  thần.  Và  Mẫu  Thoải  vẫn
     khồng tách khỏi các yếu tố ban đầu của nó, lấy chồng là con gái vua Đất, mẹ Nước
     bị bỏ vào trong rừng,  Ba yếu tố Đất,  Nước, Cây vẫn được nhấn  mạnh trong ý niệm
     ban dầu của tín ngưỡng thờ Mẫu.

          Đến  Mẹ Đất,  Mẹ Trời thì được nhân cách hóa khi  Phật giáo du  nhập. Qua câu
     chuyện  Bà  Man  Nương,  làm thủ  hộ ở chùa Luy Lâu, do nhà sư Khâu Đà  La (người
     Ấn Độ vô tình  bước qua người  bà,  khi  bà  nằm  ngủ  thiếp ỗ  hiên cửa trai  phòng,  bà
     động  thai,  sinh  bé  gái.  Bà  đem  trả  con  cho  nhà  sư,  nhà  sư đem  bé  gái,  đọc thần
     chú, gửi vào trong gốc cây dung thụ. về sau mưa to gió lớn, cây dung thụ đổ trôi về
     bên sông Dâu.  Em bé gái trước đây nằm trong gốc cây dung thụ  biến thành Thạch
     Quang  Phật,  cây dung thụ  được tạc thành  4  pho tượng, tôn  làm  bà  Pháp Vân,  bà

     Pháp Vũ, bà Pháp Lôi, bà Pháp Điện đây là  4 yếu tố gắn với thời tiết, khí hậu: Mây
     mưa sấm chớp, thành  hệ thống chùa Tứ Pháp thờ ỏ nhiều nơi trên đồng bằng Bắc
     bộ.

          ở đây ta thấy Mẹ Trời được triển khai thành  Mây Mưa sấm Chớp, cho kết hợp
     với  Phật giáo thành các Bà, vẫn  là yếu tố Mẹ. Và đặc biệt sự nhân cách  hóa này,
     Mẹ  Trời  vẫn  là  hòa  quện  với  ba  yếu  tố  ban  đầu  là  Đất,  Cây  là  cây  dung  thụ  và
     Nước là cây dung thụ theo dòng nước chẩy về bến sông Dâu.

          Việc thờ  Mẹ  Cây,  Mẹ  Đất,  Mẹ  Nước xưa kia phổ biến ỏ các làng quê trung du
     đổng bằng Bắc bộ. Với bộ ba luôn dí liền nhau với nhau và, giếng làng, Cây đa, cây
     si hoặc cây đại với bệ bên gốc đa, đặt các bình vôi đã nứt vỡ, từ trong các gia đình
     dưa ra.

          - Đến đây một vấn đề đặt ra là tại sao người Việt lại sâu sắc tôn thờ những đối
     tượng Cây, Đất,  Nước và Trời thành các mạ, đó là do nằm trong bản chất văn hóa
     Việt Nam, mang tính triết học biểu hiện ra như sau:

          +  Một là:  Sâu  nặng ý thức nhớ về  cội nguồn. Qua tín  ngưỡng thờ cúng tổ tiên
     tín  ngưỡng thờ  thần  là  những vị có  công dựng  làng,  giữ nước, thể  hiện  rất rõ điều
     đó.  Còn  đối với  người  mẹ  mang  nặng  đẻ  đau  nuôi  dưỡng  nên  những  đứa con,  thì
     nghĩa mẹ thật là sâu nặng không cùng. “Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”,
     nước trong nguồn chảy ra không bao giờ hết, không bao giờ cạn, thì nghĩa cả ơn Mạ
     chẳng bao giờ nguôi. Từ ý thức ấy, mở rộng ra tầm nhìn văn hóa, thì những cái gì là
     yếu tố có ý nghĩa quyết định sinh sôi ra của cải hạt gạo bát cơm, tố chất cơ bản bao
     đời nuôi sống con người cư dân nông nghiệp lúa nước, thl cũng có thể ví như công
     ơn nghĩa Mẹ. V) thế Cây, Đất,  Nước (thời tiết khí hậu) được tôn vinh như những bà
     Mẹ văn hóa.

          + Hai là: Văn  hóa Việt Nam  nặng triết lý âm sinh dương thành chứ không phải
                                                                                             75
   68   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78