Page 331 - Phát Hiện Và Điều Trị Bệnh Loãng Xương
P. 331
' '^y
y K
hoạt động tôt để phòng bệnh loãng xương. Vận động có
thể duy trì hoặc tăng cường sự rắn chắc của xương, tiếp
nhận tia tử ngoại để tổng hỢp vitamin D tự nhiên, tăng
cường sự hấp thụ canxi. Khi bị loãng xương, nếu chịu
tác dụng của ngoại lực dù là nhỏ cũng có thể dẫn tói gãy
xương. Leo núi là một hoạt động có lượng vận động
tương đốì lón, dễ bị trượt ngã. Khi leo núi nên chọn địa
hình thấp, đường núi thoải, nhiều người cùng tham gia
để hỗ trỢ lẫn nhau, tránh bị trượt ngã.
28. Người bệnh loãng xương có nên đi xe đạp không?
Đạp xe là một loại hình vận động mamg tính toàn
thân, có thể luyện tập năng lực điều hòa và phản ứng
của hệ thống thần kinh, nâng cao năng lực cân bằng của
hệ thống cơ bắp. Đi xe đạp cũng là một loại vận động
luyện tập sự nhẫn nại, kiên trì. Đạp xe có lợi cho việc
nâng cao chức năng của tiêu hóa và chức năng tim, phổi,
thúc đẩy tuần hoàn máu. Kiên trì đạp xe trong một thời
gian dài có thể phòng bệnh loãng xương, làm chậm quá
trình lão hóa. Tốc độ đạp xe mỗi giờ khoảng l.OOOm là
tổc độ chậm, l.õOOm là tốc độ vừa; 2.000 - 2.500m là tốc
độ nhanh; trên 3.000m là tốc độ cao. Người già và người
trung niên có thể luyện tập với tốc độ chậm, thời gian
luyện tập mỗi lần khoảng 30 phút. Người có thể lực tốt
có thể tăng thòi gian và cường độ luyện tập. Năng lượng
tiêu hao khi đạp xe và độ dài quãng đường đạp xe có
quan hệ mật thiết vói nhau, ớ những nơi đông người
không nên đạp với tốc độ nhanh, tránh va chạm dẫn
đến ngã. Trưốc khi đạp xe nên kiểm tra bánh xe,
331