Page 111 - Bài Văn Mẫu
P. 111
Thực tại đen tối đã lấn át, bóp nghẹt những ước mơ, khát vọng tươi sáng.
Nhưng nhà văn không để nhân vật của mình tuyệt vọng. Điều kì diệu là dẫu
trong hoàn cảnh cùng cực nhất thì mọi thế lực tội ác cũng không huỷ diệt
được sức sống của con người. Lay lắt, đói khổ, .nhục nhã, Mị vẫn sống âm
thầm, tiềm tàng, mãnh liệt. Trong sâu thẳm tâm hồn cô vẫn âm ỉ, le lói một
ngọn lửa yêu đời. Phản ứng tự phát ban đầu chưa thể giải phóng đưọc cuộc
đời Mị nhưng những giây phút trỗi dậy lúc này có ý nghĩa thức tỉnh. Giống
như đốm lửa âm ỉ trong đám tro tàn, có ngày sẽ bùng cháy dữ dội.
Ngày ấy đã đến với Mị. Trước cảnh một con người khí phách ngang tàng
như A Phủ mà phải bị đánh, bị trói và lặng lẽ khóc cho thân phận tủi nhục của
mình, Mị chợt nhớ lại đêm năm trước A Sử trói Mị, Mị cũng phải trói đứng thế
kia. Nhiều lần khóc, nước mắt chảy xuống miệng, xuống cổ, không biết lau đi
được. Trời ơi, nó bắt trói đứng người ta đến chết, nó bắt mình chết cũng thôi,
nó bắt trói đến chết người đàn bà ngày trước cũng ở cái nhà này... Cơ chừng
này chỉ đêm mai là người kia chết, chết đau, chết đói, chết rét, phải chết. Ta là
thân đàn bà, nó đã bắt ta về trình ma. nhà nó rồi thì chỉ còn biết đợi ngày rũ
xương ở đây thôi... Người kia việc gì mà phải chết thế... Mị không cầm lòng
được, Mị động lòng thương người, thương thân. Mị nhớ đến những khổ sở, hãi
hùng mà mình đã phải chịu đựng suốt mấy năm qua. Nước mắt đau khổ của A
Phủ khơi dậy nỗi đau lắng chìm trong lòng Mị. Cảm thương số phận A Phủ và
căm thù cha con tên thống lí độc ác, Mị quên cả sọ hãi nên đã có hành động
táo bạo bất ngờ là cắt dây trói cứu A Phủ. Hành động đó tuy bộc phát nhưng
hoàn toàn không phải là ngẫu nhiên. Mị đã từng hứa gắng làm rẫy để trả nợ
thay bố, đã cắn răng chịu khổ nhục làm con dâu trừ nợ, từng định tìm đến cái
chết để giải thoát, thì sao Mị lại không dám chết để cứu một người vô tội cùng
cảnh ngộ như mình?!
Mị cắt dây trói cứu A Phủ và đột ngột quyết định chạy theo A Phủ trốn khỏi
Hồng Ngài. Hành động ấy chứng tỏ khi khát vọng sống tiềm tàng trong con
người bừng dậy, nó sẽ là ngọn lửa dữ dội không thể dập tắt. Nó sẽ biến thành
thái độ phản kháng giai cấp thống trị. Những con người bị áp bức sẽ vùng lên
đối đầu với bạo lực, cường quyền để tự giải phóng khỏi thân phận nô lệ.
Đây là kết quả tất yếu của một quá trình bị dồn nén, áp bức về tinh thần,
đoạ đày về thể xác, bây giờ đã đến lúc phải chấm dứt. Mị cắt dây trói cứu A
Phủ đồng thời cũng là tự cắt đứt sội dây vô hình đã trói chặt cô vào quãng đời
tủi nhục. Một hành động bất ngờ hơn và quyết liệt hơn xảy ra ngay sau đó. Mị
thoáng nghĩ đến việc có thể chết thay cho A Phủ, nhưng khi A Phủ vừa chạy
110