Page 116 - Bài Văn Mẫu
P. 116

I.  DÀN Ý                                               '  *

        1. MÒ bài:   .                             ”                ,
                                     •      >
          - Truyện  ngắn  v^ợ chồng A-Phủ  in  trong tập  Truyện  Tây Bắc của Tô  Hoài, xuất
     bản năm  1953. Đây là tác phẩrti có giá trị hiện thực và nhân đạo sấu sắc.
          - Thông qua số phận của các nhân vật, tác giả phản  ánh cuộc sống tối tăm, cơ
     cực của đồng bào miền núi dưới ách thống trị của đê' quóc, phong kiến và‘con đường
     tất yếu đến với cách mạng giải phóng của-họ.
          -  Nhà văn xây dựng  rất thành công  nhân vật Mị -  một cô gái  Môríg xinh đẹp và
     bất hạnh với diễn biến tâm lí vô cùng phức tạp.
        2. Thân bài:
        * Hoàn cảnh đáng thương của nhân vật Mj.  ‘

          - Mị vốn là cô gái trẻ trung, xinh đẹp, được nhiều trai bản^đem lòng yêu mến. Chỉ
     vì  món nợ  không thể trả của cha mẹ  mà  Mị b| bắt về làm con dâu gạt nợ nhà thống lí
     PáTra.
          - Đau  khổ,  cực  nhục đã  cướp mất tụổi thanh xuân của Mị.  Cô  sống  mà  như đã
     chết. Mọi cảm xúc tưởng chừng đã nguội lạnh. Với Mị, cuộc sống không còn ý nghĩa.
          - Không chỉ bị đoạ đày về thể xác, Mị còn bị cha con  tên thống lí gian ác đè nén,
     áp  bức vể  mặt tinh thần.  Cuộc đời  Mị  bị trói  buộc bằng  quyền  lực,  tập tục  mê  tín dị
     đoan... nên khó có thể thoát ra được. Ý chí phản kháng của Mị gần như đã bị dập tắt.
     Cô chấp nhận kiếp sống trâu ngựa...

        * Sức sống tiềm tàng của nhãn vật Mị.
          - Trong tột cùng đau khổ, tủi nhục, khát vọng sống của Mị vẫn tồn tại, chỉ chờ cơ
     hội là bùng  phát mãnh liệt. Điều này thể hiện  rất rõ ở đoạn văn tả diễn biến tâm trạng
     của Mị trong đêm xuân ở Hồng Ngài.
          - Mị uống ực từng bát rượu. Đây là biểu hiện đầu tiên của sự chuyển biến mạnh
     mẽ trong tâm hồn Mị. Nghe tiếng sáo gọi bạn tình văng vẳng, lòng Mị thổn thức, bâng
     khuâng nhớ về thời con gái chưa xa với những kỉ niệm khó quên.
          - Bản chất đích thực đã trở lại với Mị.  Lòng yêu đời, ham sóng, khao khát tình yêu
     trỗi đậy, thôi thúc Mị hành động.  Mị thấy mình  còn trẻ,  Mị muốn đi chơi. Mị thắp sáng
     đèn, lấy chiếc váy hoa trên vách mặc vào. Lúc này, cô  Mị đau khổ, lầm lũi như chiếc
     bóng lặng câm đã nhường chỗ cho cô Mị đang thấy lòng phơi phới ìrở lại.



                                                                           115
   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121