Page 119 - Bài Văn Mẫu
P. 119

lắm,  mà còn trẻ thì phải đượC'hưởng hạnh  phúc. Vì thế nên bất chợt Mị  muốn
      đi chơi. Nhưng khát vọng chính đáng đã bị hiện thực phũ phàng vùi dập. A Sử
      đánh  Mị; tróh Mị,  Mị vẫn thả hồn  lâng  lâng theo tiếng sáo gọi bạn. Tiếng  sáo
      mùa  xuân,  tiếng  sáo  ggí tình  yêutkhơi  lên  niểm  khao  khát  hạnh  phúc  trong
      lòng Mị. Phản ứng tự phát ban đầu của Mị không thể giải phóng được cuộc đời
      cô nhưng những giây phủt trỗi dậy ấy cồ ý nghĩa thức tỉnh. Giống như đốm lửa
      âm ỉ trọng đám tro tàn, có ngày nó sẽ bùng cháy dữ dội khi gặp cơn gió mạnh.
                                            í           i
       '  Chứng  kiến cảnh A  Phủ  bị trói,  bị đánh,  mấy đêm  đầủ,  Mị vẫn thản  nhiên
      thức  dậy  sưỏi  lửa.  Mị  thản  nhiên  vì  chuyện  đánh  ngừời,  trói  người  xảy  ra
      thường  xuyên  ở  nhà thống  lí.  Nhưng  đêm  nay,  trông  thấy dòng  nước  mắt bò
      xuống  hai hõm  má  đã  xám  đen  lại của A  Phủ,  Mị  không  cầm  lòng  được.  Mị
      thương  Á  Phủ  cũng  bị  rơi  vào  vòợg  đoạ  đày,  khốn  khổ  như  mình.  Cô  liên
      tưởng tới  baó kẻ  tôi tớ  khác'trong nhà  này đã bị cha con tên thống  lí bạo tàn
      đối xử dã man.  Có  người chết đói,'chết rét sau  mấy ngày cùm trói. A Phủ  kia
      cũng sẽ  như vậy th,ôi và đến  rtiột ngày nào đó,  MỊ cũng thế.  Hơn bao giờ hết,
      ý thức về  nỗi  khổ, về  thân  phậh trỗi dậy trong  lòng  Mị.‘ Nếu cứ cúi đầu chấp
      nhận số phận co nghĩa là chấp nhận cái chết bi thảm. Từ hình ảnh đau thương
      của  A  Phủ  trước  mắt,  Mị  liên  tưởng  đến  tương  lai  mù  tối,  bế  tắc  của  mình.
      Chính điều đó đã làm sống lại trái tim tưỏng chừng đã  bị đau khổ làm cho chai
      đá của Mị. Cô thương  người, thương thân. Giọt lệ  bất lực và thống  khổ của A
      Phủ  như giọt nừớc cuối cùng làm tràn đầy bình  nước.  Cảm thương số phận A
      Phủ,  một  chàng  trai  dũng  cảm,  khoẻ  mạnh  sắp  bị  cướp  đi  mạng  sống,  Mị
      càng  thương thân và càng căm  thù  cha con tên thống  lí gấp  bội.  Cái thương
      cái ghét bùng  lên, lấn át nỗi sợ, dẫn Mị đến hành động tậo bạo ngoài ý thức:
      cắt dây trói cứu A Phủ.                          '
         Đây là hành động bộc phát song nó là kết quả tất yếu của cả một quá trình
      bị dồn nén, bức xúc về mặt tinh thần bây giờ đã đến lúc giải thoát và đó cũng
      chính  là  biểu  hiện tất yếu  của một sức sống vốn  đã tiềm tàng  ẩn  chứa trong
      con người Mị bấy lâu naỹ. Mị cắt dây trói cho A Phủ cũng là cắt đứt những dây
      trói vô  hình  đã  cột chặt cô  vào  quãng  đời tủì  nhục.  Cô  vụt chạy theo A  Phủ
      bởi cô ý thức được nỗi  khổ và  sự sống còn của mình,;  ở đây thì chết mất  Mị
      chạy theo tiếng gọi mãnh liệt của tự do, cô tự giải phóng mình khỏi nanh vuốt
      cha con tên thống lí tàn bạo. Từ trong cái địa ngục giam cầm đày ải mình suốt
       mấy năm qua, từ trong sự bủa vây tàn  khốc của cái chết,  Mị đã vùng dậy tìm
       lẽ sống, làm lại cuộc đời.



       118
   114   115   116   117   118   119   120   121   122   123   124