Page 115 - Bài Văn Mẫu
P. 115
Truyện Vợ chồng A Phũ là một trong những truyện giải quyết được khá sớm
vấn đề số phận của con người trong xã hội thực dân, phong kiến.
Thành công cơ bản của truyện ngắn Vợ chồng A Phủ là nghệ thuật xây
dựng nhân vật, đặc biệt là nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật. Cả hai nhân vật
Mị và A Phủ đều thể hiện một cách sống động và chân thực những nét riêng,
nét lạ trong tính cách của người Mông nói riêng và đồng bào miền núi nói
chung. Trên hết là một lối sống mộc mạc, hồn nhiên, phóng khoáng, tự do.
Những phẩm chất này khiến người Mông có một sinh lực sống dồi dào khiến
họ đủ sức mạnh để vượt qua bất cứ sự áp bức đè nén nào. Mị bề ngoài lặng
lẽ, âm thầm, nhẫn nhục hhưng bên trong sôi nổi một khát vọng sống, khát
vọng tự do và hạnh phúc. A Phủ táo bạo, gan góc mà chất phác, tự tin. cả hai
cùng là nạn nhân của bọn chúa đất, quan lại thống trị miền núi tàn bạo, độc
ác. Trong con người họ tiềm ẩn sự phản kháng vô cùng mãnh liệt.
Bút pháp miêu tả tâm lí nhân vật sắc sảo của Tô Hoài thể hiện rõ nhất qua
việc thể hiện những diễn biến nội tâm tinh tế và phức tạp của nhân vật Mị
trong đêm tình mùa xuân và hành động Mị cắt dây trói cứu A Phủ.
Tô Hoài vốn là nhà văn có biệt tài miêu tả thiên nhiên và những phong tục,
tập quán xã hội. Khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, thơ mộng cùng con người
Tây Bắc với tính cách độc đáo... đã được tác giả khắc hoạ bằng ngòi bút tài
hoa, mang phong vị đặc trưng của vùng núi rừng Tây Bắc.
Nghệ thuật kể chuyện của Tô Hoài uyển chuyển, linh hoạt, vừa tiếp thu
truyền thống vừa sáng tạo. Nhà văn chủ yếu vẫn kể chuyện theo trình tự thời
gian, tạo nên một dòng chảy liên tục nhưng nhiều lúc đan xen quá khứ với
hiện tại một cách tự nhiên, hợp lí để làm nổi bật điều cần thể hiện.
Qua việc miêu tả số phận của hai nhân vật Mị và A Phủ, nhà văn Tô Hoài
đã làm sống lại trước mắt người đọc cả quãng đời tăm tối, ccccực của người
dân miền riúi dưới ách thống trị dã man của bọn quan lại, chúa đất phong
kiến. Quá trình giác ngộ cách mạng của vợ chồng A Phủ tiêu biểu cho con
đường đến với Đảng, với cách mạng của đồng bào các dân tộc thiểu số ở
miền núi. Qua các hình tượng văn học trong tác phẩm, tác giả gián tiếp khẳng
định chỉ có cách mạng mới giải phóng con người ra khỏi ách thống trị đầy áp
bức bất công, giúp con người vươn tới cuộc sống tự do, hạnh phúc. Đó chính
là giá trị hiện thực và nhân đạo to lớn của tác phẩm. Giá trị này giúp truyện
đứng vững trước thử thách của thời gian và vẫn được nhiều thế hệ bạn đọc
yêu thích.
114