Page 107 - Bài Văn Mẫu
P. 107

bao tên chúa đất khác, thống lí Pá Tra dùng mọi thủ đoạn hiểm độc trong việc
        áp bức, bóc lột dân chúng, đẩy họ vào cảnh bần cùng để rồi biến họ thành nô
        lệ. Mị và A Phủ  là hai trong nhiều nạn nhân khác của hắn.

           Giá trị hiện thực và nhân đạo của tác phẩm  Vợ chồng A Phủ được thể hiện
        qua số phận của hai nhân vật Mị và A Phủ.
           Mị là cô gái xinh đẹp, khoẻ mạnh, được nhiều trai bản yêu mến. Cuộc sống
        tốt lành đang chờ cô phía trước, nhưng chỉ vì món  nợ của cha mẹ vay thống lí
        từ ngày cưới cho đến  nay vẫn chưa trả được nên  Mị bị bắt về  làm con dâu trừ
        nỢ cho nhà thống lí Pá Tra. Hắn coi Mị như một thứ đồ vật để thay thế cho sô'
        tiền mà cha mẹ cô còn nợ hắn.
           Mở đầu tác phẩm, tác giả đã  miêu tả  hình ảnh  người con gái  ngồi quay sợi

        gai bên tảng đá  trước cửa,  cạnh tàu ngựa. Lúc hào cũng vậy,  dù quay sợi,  thái
        cỏ  ngựa,  dệt vải,  chẻ  củi hay đi cõng nước dưới khe suối lên,  cô  ấy cũng cúi
        mặt,  mặt buồn rười rượi. Một cô gái cô độc, âm thầm gần như lẫn vào giữa các
        sự vật vô tri: cái quay sợi,  tảng đá,  tàu ngựa... trong khung cảnh đông đúc, tấp
        nập của nhà  quan thống  lí.  Là  con  dâu  của một gia đình  quyền thế có  nhiều
        nưong,  nhiều bạc,  nhiều  thuốc phiện  nhất làng,  vậy tại sao  lúc  nào cô  gái ấy
        cũng  buồn?!  Tác  giả  đã  tạo  ra tình  huống  có  vấn  để  để  dẫn  dắt người  đọc
        cùng tìm hiểu số phận của nhân vật chính trong tác phẩm.
           Trước hết, Tô Hoài kể về cảnh ngộ éo le của gia đình Mị, về món nợ truyền
        kiếp khiến  Mị bị  bắt về  làm con dâu gạt nợ  nhà thống lí Pá Tra. Tiếng  là con
        dâu nhà quan nhưng thực chất Mị là con nợ, là đày tớ,  là nô lệ. Cô đã bị cúng
        “trình  ma” nhà thống  lí nên  không thể chạy đâu cho thoát, sẽ  phải sống  khốn
        khổ cho đến tàn đời.  Người con dâu gạt nợ ấy bị đày đoạ bởi những công việc
        lao động khổ sai hằng ngày, nhưng đáng sợ hơn cả là sự ràng buộc vĩnh viễn
        về tinh thần khiến cô cảm thấy mình còn sống mà như đã chết.

           Mị đã linh cảm về số phận bất hạnh của mình.  Lúc đầu, cô tự tin cho rằng
        mình  có  thể trả  được món  nợ  của gia đình.  Cô  van  xin  cha:  Con  nay đả  biết
        cuốc nưdng làm ngô, con phải làm nưdng ngô giả nợ thay cho bố.  Bô' đừng bán
        con cho nhà giàu.  Nhưng sự thông minh và lòng can đảm của một cô gái mới
        lớn không thắng được mưu chước thâm độc của cha con tên thống lí.  Mị đã bị
        tròng vào cổ hai cái thòng lọng vô hình là làm con nợ và làm con dâu tên thống
        lí Pá Tra tham lam, độc ác.



        106
   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112