Page 99 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 99

lính.
           Những địa  danh  miền sơn cước như Sài  Khao,  Mường  Lát,  Pha  Luông,  Châu
       Mộc,...  gợi  bao  cảm  xúc  mới  lạ,  lãng  mạn  cho  hình  tượng  người  lính.  Những
       “sương”,  “hoa” từng  hiện  diện  với thi  nhân  nhiều  thế hệ,  với tình  yêu  thì  nay  hiện
       diện với đoàn quân, gian khổ mệt mỏi đấy nhưng không thiếu những giây phút đầm
       ấm, vượt lên cái khắc nghiệt của hoàn cảnh thực tại.
           Thủ  pháp  đối  lập  luôn  được  Quang  Dũng  sử dụng.  Đối  lập  giữa  thiên  nhiên
       hung  hãn và  người lính  can trường,  lãng  mạn.  Nhờ sự đối  lập  này  mà  hình tượng
       thơ Quang Dũng hiện lên góc cạnh, sắc nét;
                        Dốc lén khúc khuỷu dốc thăm thẳm
                        Heo hút cồn mây súng ngủi trời
           Những thanh trắc (dốc,  khúc, khuỷu, thẳm) miêu tả độc đáo thế núi non hiểm
       trỏ.  Đáng  chú  ý  nhất  là  lấy việc  miêu  tả  chiều  sâu  (thăm thẳm)  để diễn  tả  chiều
       cao  của  “dốc  lên  khúc  khuỷu”.  Ngự trên  độ cao ấy  là  người  lính  -  người  có  cảm
       giác dang bềnh bồng trên mây, đến mức “súng ngửi trời”. Cách nhân hoá đặc biệt
       này cốt là để dựng tầm vóc hào hoa phi thường của người lính Tây Tiến.
           Vẻ  hùng  tráng  không  giấu  được sự gian  khổ.  Qua  những  chặng  đường  vượt
       qua đèo cao lũng sâu, người lính sao tránh khỏi nhữhg giây phút mệt mỏi. Nhà thơ
       không tránh né thực tế khắc nghiệt ấy:
                        Anh bạn dãi dầu không bước nữa
                        Gục lên súng mũ bỏ quên đời!
           Có cái chết,  có sự hi sinh,  nhưng tất cả thật nhẹ  nhàng. Âmi  hưởng sử thi chi
       phối  mạnh  hổn thơ.  Ta  như bắt gặp  hình  ảnh chàng A-sin trong  sử thi  Hô-me-rơ
       trên  chiến  trận,  bắt  gặp  Kinh  Kha  đang  từ  biệt  mọi  người  bên  bến  sông  Dịch...
       Người lính Tây Tiến xem cái chết nhẹ tựa lông hồng. Cái chết được xem  như một
       giấc ngủ dài. Rồi tất cả lại dịu êm với những kỉ niệm của tình quân dân và bản làng
       thân thương:
                        Nhớ ôi Tây Tiến cdm lên khói
                        Mai Châu mùa em thom nếp xôi
           Hình  ảnh thơ  mộng  “cơm  lên  khói”,  ‘Ihơm  nếp  xôi”  gợi  lên  cảnh  thanh  bình
       yên  ả  giữa  mùa  chết chóc,  gợi  lên  cả  cảnh sum  hợp  đầm  ấm  yên  vui.  Trong  sự
       sum vầy  ấy,  tình  người  khơi  gợi  lên  nỗi  nhớ  phố phường  da  diết.  Người  lính  can
       trường phút chốc lại trở nên hào hoa vô hạn:
                        Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa
                        Kia em xiêm áo tự bao giờ
                        Khèn lên man điệu nàng e ấp
                        Nhạc về Viên Chăn xây hổn thơ
           Không gian trong tâm hồn lãng mạn được thăng hoa tột độ, mở rộng đến mọi
       bến bờ của trí tưởng tượng, của cảm xúc. Không gian đó chuyển tải nét phong trần


       98
   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103   104