Page 75 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 75

mật trong  Tống biệt hành,  Độc ca hành vẫn  mang dáng  dấp của  người  li  khách,
       một sáng qua sông không hẹn ngày trỏ lại hay vẫn mang cái tâm sự u uất, cô đơn
       của một kẻ độc hành trên miền biên ải heo hút...”.
          Đến với những bài thơ thuộc hàng tinh hoa như Tống biệt hành, ta luôn có thể
       đọc, giải mã được nhiều văn bản trên văn bản gốc. Những bài thơ kiểu này thì luôn
       quy tụ  nhiều kĩ thuật viết.  Những kĩ thuật đó sẽ mở đường để độc giả đi vào chiều
       sâu tâm thức, nắm bắt và khám phá ma lực ngôn từ thơ.
          Thuộc chương trình  giảng văn chính thức của  lớp  11,  Tống biệt hành thu  hút
       được sự quan  tâm của  nhiều  nhà  nghiên cứu.  Bài thơ là  một trong  sô  những tác
       phẩm  gây  nhiều tranh  cãi.  Nào là  có sông  hay không có sông,  hoàng  hôn trong
       mắt ai, lí khách đi vì mục đích gì, một chủ thể trữ tình hay hai... Bài viết này sẽ đưa
       ra kiến giải của riêng mình..
          2. Một dạo, khi dự giờ giảng bình  Tổng biệt hành đến những câu,
                        Bây giờ mùa hạ sen nở nốt
                        Một chị, hai chị cùng như sạn
                        Khuyên nốt em trai dòng lệ sót,
       tôi chợt băn khoăn bởi lời phân tích: Chị của người ra đi đã già lại lắm gian nan như
       sen cuối mùa  nên  nước mắt cũng không còn nhiểu,  chĩ sót lại vài dòng đưa tiễn.
       Dẫu biết rằng lời giảng nghe chưa thật hết ý nhưng để cắt nghĩa rành rẽ một cách
       thuyết  phục  quả  không  phải  dễ. Vấn  đề  cứ canh  cánh  mãi  suốt  mấy  năm  qua.
       Tình  cờ trên  chuyến  tàu  lửa  hồi.hương,  tôi  là  người  được  bạn  bè  đưa  tiễn.  Giây
       phút biệt li,  dẫu  không  có sông, bạn tôí vẫn  khẽ  ngâm:  “Đưa  người” ...  nghe  nao
       lòng.  Bỗng  tiếng  còi  ngân  lên.^câư thơ  “ngưởi  đi”  hoà  theo  nhịp  tàu  lắc  lư,  tâm
       trạng của người đi và, tâm trạng của  người đưa tiễn mà tôi đã thực hiện nhiều lần
       trước đó, hội nhập lại để bừng lên những sắc màu: “không đưa sang sông”, “không
       thắm,  không vàng vọt”, “mẹ thà” ,  “chị thà”, “em thà” , “hơi rượu say” ... Chính giây
       phút bừng ngộ đó chợt trỗi dậy trong tôi những xúc cảm phân tán về hai hướng, đi
       hay ở giằng xé, trì níu lẫn nhau. Tôi không hiểu đấy là tình cảm thực hay âm điệu
       của bài thơ gieo vào lòng cơn khủng hoảng. Trấn tĩnh lại, chợt nhận ra rằng chính
       các hình ảnh sắc màu tâm trạng lưỡng  hoá  (lưỡng  phân) của bài thơ đã  mang lại
       cho tôi cảm giác ấy. Tôi  nhẩm đọc rồi tự nhủ:  hãy thử tiếp cận  Tống biệt hành từ
       góc độ lưỡng hoá. Và đây có thể tôi giải quyết được niềm vương vấn mà bao năm
       đã trót đa mang.
           Ai bảo Thâm Tâm không đưa người ấy khi chỉ căn cứ vào điểm dừng chân ỏ
       phía bên này sông? Tôi gọi đây là dòng độc thoại nội tâm mang tính lưỡng  phân.
       Tính chất lưỡng phân này đư(3c bộc lộ qua hầu hết các hình tượng thơ. Trước tiên
       là  ánh  nắng, “không thắm,  không vàng vọt” và  cả  cái dòng sông  kia,  dòng sông
       mà ta có thể bảo có hay không có trong thơ cũng đều được cả.
           Dòng sông mang tính ước lệ, thường xuất hiện với những cuộc tiễn đưa trong
       thơ cổ ấy dường như cũng xuj hồn người phân vân giữa hai bờ có, không:

       74
   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79   80