Page 54 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 54

khước từ với truyền thống.  Trái  lại, tác giả vận dụng  được nhiều  nét tinh  hoa của
   văn chương trung đại và tạo cho bài thơ một vẻ đẹp hài hoà giữa màu sắc cổ điển
   và màu sắc hiện đại phù hợp với phong cách thơ giàu suy tưởng của chính mình.
       Cảm hứng chủ đạo của bài thơ là nỗi buồn mênh mang, sâu lắng của một cái
   tòi cỏ đơn trước vũ trụ được bộc lộ một cách trực tiếp qua cách diễn đạt cô đọng và
   hàm súc.  Tâm trạng của  một cái tôi lãng mạn đó lại được thể hiện bằng bút pháp
   tả thực vừa  phá vỡ qui tắc ước lệ truyền thống vừa đem đến  một phong cách trữ
   tình mới.
       Cò thể coi nét đặc sắc về nghệ thuật của bài thơ "Tràng giang" là ở sự kết hợp
   hài hoà hai phẩm chất: màu sắc cổ điển và chất hiện đại.
       1. Màu sắc cổ điển tmng “Tràng Gianự':
       Màu sắc cổ điển đâm đà, in dấu ấn toàn diên tao nên vẻ đôc đáo của môt bài
   Thơ mới.                                             /
       a/ Cổ điển ỏ nhan đề               ^  Ị  T -   ‘ J
       Bài  thơ  mới  lại  có  nhan  để  bằng phữ Hán.  “ T/ầợg”  (một  âm  đọc  khác  của
   “trườnự’) gợi sự cổ kính. “Gianự' ìà têrỉ‘chung đế' chỉ các dòng sông.  Hai chữ này
   gợi một không gian cổ kính, traiỊg’trọng, bật ,hgát như tròng Đường thi, gợi nhớ câu
   thơ  nổi tiếng  của  Lí  Bạch:  “Duy iợếẫ trường giang thiên  tế lưư’  (Hoàng Hạc Làu
   tống Mạnh Hạo Nhiên chi Quảng Ịàhg).       *' *   '
       b/Cổ điển ở đề từ:     '     ■        T
                     ‘Bâng Hhuắng trời rộrịg nhớ sông dàỉ’.
       Trời rộng gợi cảm giác yề sự vô biêh của vũ trụ. Sông dài tạo án tượng về cái
   vô cùng của không giản.  Trờirộngyà sông dài mở ra không gian ba chiều gợi cảm
   giác rợn ngợp của cọn người cô đơn, bé nhỏ trước cái mênh mang, bất tận của trời
   đất. Tâm trạng  nàý từng  được diễn tả  một cách sâu sắc trong  những vần thơ cô
   đọng, đầy ám ảnh của Trần Tử Ngang trong Đảng u Châu đài ca:
                     Tiền bất kiến cổ nhân
                     Hậu bất kiến lai giả
                     Niệm thiên địa chi du du
                     Độc thương nhiên nhi thế hạ
                     (Người trước không thấy ai
                     Người sau thì chưa tới
                     Ngẫm trời đất thật vô cùng
                     Một mình xót xa mà rơi lệ)

       d  Cổ điển ở tứ thơ sóng đôi
       “Tràng gianự’ được cấu tứ trên nền cảm hứng không gian sóng đôi:


                                                                           53
   49   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59