Page 379 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 379

nhìn quán xuyến: cái nghèo đói. Họ là những người bị áp bức, rẻ rúng và bị lừa dối.
         Ta  có thể xem  truyện  ngắn  của  Lỗ Tấn  là  kiểu  truyện  chính  trị.  Kiểu  truyện
     này giúp người đọc ý thức rõ hơn thân phận, hoàn cảnh mình đang sống để có ước
     muốn vươn lên, hành động thoát khỏi nó. Với  mục đích  này,  mỗi thiên truyện của
     Lỗ Tấn được xem là mỗi liều thuốc để chữa lành những căn bệnh hiểm nghèo mà
     con  người  đã  bị tiêm  nhiễm  bấy  lâu và  đã  quen  sống  cùng,  không  hề ý thức  hết
     mức độ nguy hại, chết người của chúng.
         III-  Xuất xứ:  Thuốc được  sáng  tác vào  năm  1919,  được  in  trong  tập  truyện
     ngắn Gào thét.
         IV- Tóm tắt tác  phẩm:  Một đêm  mùa  thu trời  chưa  sáng,  lão  Hoa  thức dậy,
     cầm lấy gói bạc từ tay vợ đi  mua  bánh  bao tẩm  máu tử tù  chịu  án chém đem về
     làm thuốc chữa bệnh lao cho cậu con trai Thuyên. Đêm tối, trời se lạnh, chó không
     buồn sủa,  lão mang  đèn  lồng lần  bước đến địa điểm  ngã  ba  đường.  Nhiều  người
     cũng đến nơi ấy.

         Mấy  người  lính  xuất  hiện,  tiếng  chân  bước  gấp,  phút  chốc  đám  người  phía
     trước lùi lại chỗ lão.  Bỗng xuất hiện  một người quần áo đen  ngòm, tay cầm chiếc
     bánh  bao  nhuốm  máu  đỏ tươi,  đang  rỏ  giọt.  Mặc cho lão  Hoa  đang  run  lẩy bẩy,
      hắn gói bánh bao đưa cho lão rồi cầm lấy túi tiền, có  tiếng người hỏi lão mua bánh
      bao  chữa  bệnh  cho  ai,  nhưng  lão  không  trả  lời  vì tâm trí tập  trung  cả  vào  chiếc
      bánh với hi vọng thằng Thuyên sẽ được cứu sống.
         Trời sáng khi lão Hoa đang trên đường về nhà.  Hàng quán đã được bày biện
     sạch  sẽ,  vẫn  chưa  có  khách.  Lão  Hoa  cùng  vợ  mang  chiếc  bánh  bao  tẩm  máu
      người  gói  vào  lá  sen  đem  nướng  lên  bếp.  Chiếc  bánh  toả  mùi  thơm  ngào  ngạt.
      Năm  Gù  đi  vào  buột  miệng  khen.  Bà  Hoa  giục  Thuyên  ăn  bánh.  Nhìn  con  ăn
     xong, vợ chồng lão Hoa trố mắt nhln như chờ đợi điều kì diệu xảy ra cho thằng bé.
      Thằng Thuyên lên giường nằm, bà Hoa kéo cái mền vá chằng chịt đắp cho con.
         Quán trà lão Hoa đã đông khách, Có người hỏi thăm sức khoẻ lão Hoa vì nghĩ
      lão bị ốm. Người mang bộ mặt thịt ngang phè tên là cả  Khang bước vào quán nói
      oang oang về phương thuốc bánh bao tẩm máu người có thể chữa lành bất kì kiểu
      bệnh  lao  nào.  Y  cho  biết  rằng  nhờ  y  mà  lão  Hoa  mới  kịp  thời  có  được  phương
      thuốc thần diệu đó. Y còn cho biết người bị chém là chàng thanh niên họ  Hạ, con
      nhà  bà  Tứ nghèo  rớt  mồng  tơi,  nhưng  rất  hăng  hái  tuyên  truyền  cách  mạng.  Y
      chẳng kiếm chác được g'i từ cái chết của người tử tù này,  mọi thứ đều  bị lão Nghĩa
      đề  lao chiếm  hết.  Cụ  Ba  được thưởng  hai  mươi  lạng  bạc trắng  vì  có  công tố cáo
      cháu mình. Trong tù, người tử tù kia vẫn truyên truyền tinh thần dân chủ cho chính
      lão Nghĩa  nên bị lão đánh cho hai bạt tai. Thế mà anh ta còn tỏ ý xót thương cho
      lão  Nghĩa.  Mọi  người  nghe thấy đều  ngơ ngác rồi  lại thấy  buồn  cười và  cho rằng


      378
   374   375   376   377   378   379   380   381   382   383   384