Page 289 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 289

Bao trùm lên toàn thiên truyện là cái nhìn  rất đỗi  nhân văn về sự tương thân
      tương ái. Trong  hoàn cảnh khủng  khiếp của  nạn đói,  những con  người đói  nghèo
      quây quần lại để cùng  nhau chống lại cái đói.  Bữa ăn của  họ thật thảm  hại (lưng
      cơm  và  cám),  bữa  cơm  ngập  trong  nước  mắt cố  nén,  nhưng  vẫn  toát  lên  sự sẻ
      chia, hạnh phúc.
           Nhưng hạnh phúc của con người đâu  phải được tạo dựng trên sự giả vờ hoặc
       cam chịu. Cái nhìn của Kim Lân d đây thật là sâu sắc. ông thấy rõ, con người phải
      ý thức được cảnh ngộ để phấn đấu vượt qua. Bữa cháo cám ấy không ru ngủ được
       nỗi khốn cùng của họ:  ‘Tràng cầm đôi đũa, gợt một miếng bỏ vội vào miệng.  Mặt
       hắn chun  ngay lại,  miếng cám đắng chát và  nghẹn  bứ trong cổ.  Bữa  cơm từ đấy
       không ai nói càu gì,  họ cắm đũa ăn cho xong lần, họ tránh nhìn mặt nhau.  Một nỗi
      tủi hờn len vào tâm trí mọi người”. Tại thời điểm đó, họ nhận thức được nỗi khổ cực
       cùng tận của cuộc đời.  Câu chuyện tiếp  nối  bằng chuyện trên Thái  Nguyên,  Bắc
       Giang người ta phá kho thóc của Nhật.

           Ba  mẹ con  của  gia  đình  nghèo đói đó bàn chuyện  làm  ăn,  chuyện Việt  Minh
       phá kho thóc của Nhật. Ngoài đình, tiếng trống thúc thuế vẫn dồn dập, nhưng trong
       lòng  họ,  ngọn  lửa  của tình  người  cao đẹp đã thắp sáng  một  niềm tin  bất diệt vào
       ngày  mai.  Ý  nghĩ về  một cuộc cách  mạng  đến trong  đầu  Tràng:  ‘Trong  óc Tràng
       vẫn  thấy đám  người  đói  và  lá  cờ đỏ  bay  phấp  phới”  Câu  chuyện  chan  chứa  tình
       người ỏ xóm ngụ cư giúp người đọc nhận thức được rằng trong bất kì hoàn cảnh nào
       con  người vấn có thể vươn dậy nếu họ có đủ tình yêu thương và  niềm tin vào một
       ngày mai tươi sáng hơn.

                                                                   LẺ HUY BẮC

           III.   Xác định  bản  thể người vợ  nhặt trong  truyện  ngắn  Vợ nhặt của  Kim
       Lân

           Vợ nhặt tập trung quanh câu  chuyện của  ba  ngưòi trong  một gia  đình ở xóm
       ngụ cư.  Người đàn bà làm nên chính cái tên của truyện lại không có tên, không có
       tuổi.  Người  đó đại  diện  cho triệu  triệu  phụ  nữ Việt  Nam  trong  xã  hội  cũ.  Từ một
       người  trong  cõi  mù  mịt,  không  ai  biết được  xuất  xứ,  nguồn  gốc  xuất thân  đã  trở
       thành  vợ  Tràng,  trỏ thành  một  nàng  dâu  hiền  thục,  một  biểu  tượng  cơ  hàn  cho
       người phụ nữ Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám.
           Trước khi về nhà Tràng, người đàn bà ấy ngồi với nhiều phụ nữ nữa ở cửa kho
       thóc Liên đoàn “chờ nhặt hạt rơi, hạt vãi”, hay có ai mướn làm công việc gì thì làm.
       Khung cảnh xuất hiện đó cho thấy thân  phận con  người thật rẻ rúng. Cái đói gần
       như tước đi hết mọi giá trị sống của con người. Vợ Tràng không phải là trường hợp
       cá  biệt.  Còn  có  không  biết  bao  nhiêu  người  phụ  nữ phải  chịu  cảnh  ngộ  đó.  Kim
       Lân tái hiện một cảnh đời và cảnh đời đó đại diện cho mọi cảnh cơ hàn, bần khốn
       của người phụ nữ trong lòng cái đói cái khổ.


       288
   284   285   286   287   288   289   290   291   292   293   294