Page 267 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 267

NGƯỜI LÁI ĐÒ SÔNG ĐÀ


                                                                 N G U Y Ễ N  T U Â N
            Là một trong số 15 bài được in trong tập tuỳ bút Sông Đà, xuất bản năm 1960,
        Người lái đò sõng Đà là kết quả của nhiều dịp Nguyễn Tuân đến vói Tây Bắc, đặc
        biệt là chuyến đi thực tế năm 1958.
           Tác  phẩm tiêu  biểu  cho giai  đoạn sáng tác sau  Cách  mạng tháng Tám  của
        Nguyễn Tuân.  Hình  tượng sông Đà trong tác  phẩm đã  ghi  nhận  dấu  ấn thiên tài
       của nhà văn trong tái hiện hiện thực. Qua đó, tác phẩm thể hiện tình yêu và niềrn
       tự hào nhà văn dành cho đất nước thương yêu.
           Sông Đà là nguồn mạch vô tận trong sáng tạo nghệ thuật. Đấy là con sông có
       “cá tính”:  “Chúng thuỷ giai đông tẩu / Đà  giang  độc bắc lưu”  (Mọi  con  sông  đều
       chảy theo hướng đông, Chỉ có sông Đà theo hướng Bắc, Nguyễn Quang Bích).
           Vì vậy, sông Đà trở thành dòng sông ánh sáng,  dòng sông của  nhiều  nguồn
        mạch sáng tạo cho thơ,  nhạc,  hoạ... Đến Nguyễn Tuân,  bằng tài  năng và  phong
       cách  độc đáo của  mình,  dòng  sông ấy càng trỏ nên  hấp dẫn,  gợi  cảm,  làm đắm
       say hàng triệu con tim người đọc.               •
            Bằng nghệ thuật nhân cách hoá và vận dụng nhiềiíliên tưởng hấp dẫn, sông
       Đà dưới ngòi  bút Nguyễn Tuân trỞ ỊỊên.một “nhân vật” có diện  mạo, có tâm lí vơi
        hai  nết tính  cách tiêu  biểu  là  vC|b'|ịlJn^ dữ^ vừa lìết  sức trữ tình;  “Tôi  có  bay tạt
        ngang qua sông Đà  mấy lần, và' tíiẩy đó cOng fà thêm cho mình  một góc độ nhìn
        một cách nhìn về con sông Tây: Bắc hungbạo và trữ tình”.
            Với  tính  cách  là  cọn  sõng  ỉụinậ  bạo,  sông  Đà  là  “kẻ  thù  số  một”  của  con
        người.  Mang  sức  mạnh siêu  phàm  sẵn  có của  mình,  nó sẵn  sàng  cướp  đi  mạng
        sống con người. Tính chất hung bạo ấy ra đời trên cơ sở của sự hùng vĩ của dòng
        sông.  Để  khắc  hoạ  tính cách  của  sông Đà,  tác giả  đã  dựng  lại  khúc sông  nguy
        hiểm: “Hùng vĩ của sông Đà không phải chỉ có thác đá. Mà nó còn là nhũrig cảnh
        đá  bờ  sông,  dựng  vách  thành” ,  chẹt  lòng  sông  Đà  như một  cái  yết  hầu.  cảnh
        tượng  hùng vĩ của dòng sông, dưới cái nhìn nhân cách hoá của sự quan sát thấu
        đáo, trở nên lung linh đa diện mạo, đầy cá tính đến bất ngờ.
            Đó là quãng Hát Loóng dài hàng cây sô' “nước xô đá, đá xô sóng, sóng xô gió,
        cuồn cuộn luồng gió gùn ghè suốt năm như lúc nào cũng đòi nợ xuýt bất cứ người
        lái đò sông Đà nào tóm được qua đấy” .
            Một đoạn sông khác ỏ quãng Tà Mường Vát phía dưới Sơn La, sông Đà là cái
        hút nước “xoáy tít  đáy” .  “Có  những  thuyền  đã  bị  nó  hút tụt xuống,  thuyền trồng
        ngay cây chuối ngược rồi vụt biến đi, bị dìm và đi ngâm dưới dòng sông đến mươi
         phút sau mới thấy tan xác ỏ khuỳnh sòng dưới”.


         266
   262   263   264   265   266   267   268   269   270   271   272