Page 257 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 257

cái  ăn  cái  uống  cũng  được  quan  sát chủ  yếu  ỏ  phương  diện  văn  hoá,  mĩ thuật.
      Ông thường đi tìm cái đẹp của thời xưa còn vương sót lại và ông gọi là  Vang bóng
      một thời. Văn Nguyễn Tuân vừa đĩnh đạc cổ kính, vừa trẻ trung hiện đại.
         Nguyễn Tuân  học theo “chủ  nghĩa xê  dịch”,  ông  là  nhà  văn  của  những tính
      cách phi thường, của những tình cảm, cảm giác mãnh liệt, của những phong cảnh
     tuyệt mĩ,  của gió,  bão,  núi cao rừng thẳm, thác ghềnh dữ dội...  Phong cách tự do
      phóng túng và  ý thức sâu  sắc về  cái tôi cá  nhân đã  khiến  Nguyễn Tuân tìm đến
      thể tuỳ bút như một điều tất yếu.
          Sau  Cách  mạng  tháng  Tám,  phong  cách  Nguyễn  Tuân  có  những  thay  đổi
      quan trọng,  ông  vẫn  tiếp  cận  thế giới,  con  người  thiên  về  phương  diện  văn  hoá
      nghệ  thuật,  nghệ  sĩ,  nhưng  giờ  đây  ông  còn  tìm  thấy  chất tài  hoa  nghệ  sĩ ở  cả
      quần chúng nhân dân. Chất giọng khinh bạc vẫn được duy tri và chủ yếu để dành
      cho kẻ thù của dân tộc hay những khía cạnh tiêu cực của xã hội.

          B. TIẾ P  CẬN TÁ C  PH ẨM

          Nguyễn Tuân là một trong những cây bút xuất sắc thuộc trào lưu văn học lãng
      mạn nửa đầu thế kỉ XX. Với  Vang bóng một thời,  nhà văn tài  hoa và độc đáo này
      đã tạo dựng nên một thế giới  nghệ thuật đặc biệt, vừa cổ kính, xưa cũ, vừa phảng
      phất bầu khí quyển xã hội Việt Nam buổi giao thời Đông - Tây,  kim - cổ, với những
      nhân vật nhà nho tài tử, ngông nghênh, kiêu bạc và những nhã thú nghệ thuật cao
      quý,  tao  nhã  một  thời  vang  bóng.  Trong  số  12  truyện  ngắn  của  tập  truyện  này,
      Chữ người tử tù có thể coi là  một văn  phẩm đẹp  và  lạ,  từ thế giới  nhân  vật,  đến
      ngôn  từ,  đến  nghệ thuật dựng cảnh,  tả  người....  Tác  phẩm  không  chỉ là  bài  ca  bi
      tráng về cái Đẹp,  cái thiên lương mà ẩn đằng sau lớp  màn  ngôn  ngữ và  nhân vật
      là  một tinh thần dân tộc đậm đà,  sâu  kín,  một tấm  lòng thiết tha với  những giá trị
      văn hóa truyền thống của dân tộc, vối những con người tài hoa và khí phách.
          1.  Huấn Cao - chân dung người nghệ sĩ - anh hùng
          Là  nhân vật trung tâm của tác  phẩm,  Huấn  Cao hội tụ  những  nét đẹp rực rỡ
      nhất, và cũng là nơi nhà văn gửi gắm thông điệp nghệ thuật sâu xa của  mình. Tài
      hoa-  khí  phách- thiên  lương  là  những  điểm  sáng  ở  nhân  vật  này:  tất  cả  lại  được
      chạm khắc qua  ngòi bút tài hoa, điêu luyện mà thấm đẫm  màu sắc lãng  mạn của
      Nguyễn Tuân.
          1.1.  Vẻ đẹp tài hoa

          Trước hết,  Huấn Cao hiện lên với tư cách của một người nghệ sĩ tài hoa, tài tử.
      Đây cũng là vẻ đẹp chung của các nhân vật trong tập truyện ngắn  Vang bóng một
      thời. Nếu như ở Hương cuội, Những chiếc ấm đất,  Thả thơ, Đánh thơ..., nhà văn họ
      Nguyễn say mê đi vào phân tích,  gợi lên  hứng thú thẩm  mĩ cho độc giả từ những


      256
   252   253   254   255   256   257   258   259   260   261   262