Page 256 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 256
CHỮ NGƯỜI TỬ TÙ
NGUYỄN TUÂN
A. KIẾN THỨC C ơ BẢN
I- Tác giả: Nguyễn Tuân sinh ngày 10 - 7 -1910, mất ngày 28 - 7 -1987, là bậc
thầy trong việc sáng tạo và sử dụng tiếng Việt. Tên ông được đặt cho một đường
phố ở Hà Nội. Nguyễn Tuân quê ở xã Nhân Mục, thôn Thượng Đình, nay thuộc
phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Hà Nội. ông sinh trưởng trong một gia
đình nhà Nho khi Hán học đã tàn.
Năm 1929, khi đang học đến cuối bậc trung học cơ sỏ thì Nguyễn Tuân bị
đuổi vì tham gia một cuộc bãi khoá phản đối các giáo viên Pháp nói xấu người
Việt. Sau đó ít lâu ông lại bị tù vì “xê dịch” qua biên giói không có giấy phép, ở tù
ra, ônq bắt đầu viết báo, viết văn.
Nguyễn Tuân là con người rất mực tài hoa. Tuy chỉ viết văn nhưng ông còn
am hiểu nhiều môn nghệ thuật khác: hội hoạ, điêu khắc, sân khấu, điện ảnh...
Ông còn là một diễn viên kịch nói và là diễn viên điện ảnh. ông thường vận dụng
con mắt của nhiều ngành nghệ thuật khác nhau để tăng cường khả năng quan
sát, diễn tả của nghệ thuật văn chương.
Nguyễn Tuân là nhà văn thực sự quý trọng nghề viết văn. Đối với ông, nghệ
thuật là một sự “khổ hạnh” đúng nghĩa. Nguyễn Tuân mất tại Hà Nội vào năm
1987, để lại một sự nghiệp văn học phong phú với những trang viết độc đáo và
đầy tài hoa. Năm 1996 ông được Nhà nước Việt Nam truy tặng Giải thưỏng Hồ Chí
Minh về văn học nghệ thuật (đợt I).
Nguyễn Tuân cầm bút từ khoảng đầu những năm 1930, nhưng nổi tiếng từ
nàm 1938 với các tác phẩm tuỳ bút, bút kí có phong cách độc đáo như Vang bóng
một thời (1940), Chiếc lư đồng mắt cua (1941)...
Năm 1945, Cách mạng tháng Tám thành công, Nguyễn Tuân nhiệt tình tham
gia cách mạng và kháng chiến, trở thành một cây bút tiêu biểu của nền văn học
mới. Từ 1948 đến 1958, ông giữ chức Tổng Thư kí Hội Văn nghệ Việt Nam. Các
tác phẩm chính sau Cách mạng của Nguyễn Tuân là tập bút kí Sông Đà (1960),
Hà Nội ta đánh Mĩ giỏi (1972), một số tập kí chống Mĩ (1965 - 1975) và nhiều bài
tuỳ bút về cảnh sắc và hương vị đất nước.
ỉl- Phong cách: Trước Cách mạng tháng Tám, phong cách nghệ thuật
Nguyễn Tuân có thể thâu tóm trong một chữ “ngông” . Mỗi trang viết của ông đều
muốn thể hiện sự tài hoa uyên bác. Mọi sự vật, hiện tượng được miêu tả dù chỉ là
255