Page 252 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 252

Tóc Đỏ nói cái câu cần  nói cho cái người cần và  phải được nghe, là cụ cố tổ. Cái
    kết quả ngoài cả sự mong đợi của mọi người ấy, xét một cách khách quan thì công
    lớn thuộc về Xuân nhưng công đầu vẫn phải thuộc về ông vì, thử hỏi, mọi người sẽ
    còn  phải  đợi  cái chết của  ông  cụ  già  đáng  chết đến  bao giờ  nữa,  nếu  không  có
    ông khôn ngoan đã trù tính trước và cài đặt cái câu:  Thưa ngài,  Ngài là một người
    chổng mọc sừng! vào miệng Xuân để Xuân, trong một cơn tức giận chính đáng, nã
    luôn cài càu nói ấy vào mặt cụ cố tổ?
        Cho nên, ông xứng đáng là  người đầu tiên được hưởng thành quả từ cái chết
     của cụ tổ và phải là người đầu tiên được nghe cái lời hứa quý hoá của nhạc phụ về
     món tiền đáng kể kia.  Niềm vui của ông đơn giản và khá phàm tục nhưng trải qua
     các cung  bậc  đúng  với  tâm  lí của  hạng  con  buôn gặp  món  bở;  từ ngạc nhiên vì
     không  ngờ giá trị của  đôi  sừng  hươu  vô  hình trên đầu  mà  lại to  đến thế đến tâm
     trạng hào hứng mơ tưởng  một cuộc hợp tác doanh thương  hiển  hách với Xuân và
     dâng lên tới đỉnh với niềm phấn khích muốn gặp ngay Xuân để trả nốt năm đồng.
         Niềm vui của cụ cố Hồng thuộc kiểu hiếu danh mù quáng đến mức ngu xuẩn
     và lố bịch. Đối với nhân vật kì quặc này, ông cụ thân sinh qua đời sẽ là một cơ hội
     hiếm có để cụ Hồng lên chức cụ cố trước mắt bàn dân thiên hạ mặc dù về tuổi trời,
     cụ mới  ngoài  năm mươi! Thế nhưng chỉ cẩn mơ tưởng đến thời khắc vinh danh ấy
     cụ sung sướng  mê tơi đến mức nhắm nghiền  mắt lại rồi mơ màng rồi tưởng tượng
     ra cái cảnh đau đớn,  khổ não của mình cùng lời trầm trồ khen ngợi của đám đông
     đứng xem đám tang.

         Niềm  hạnh  phúc  của  Văn  Minh,  con  trai  cụ  cố  Hồng  có  thể  tạm  gọi  tên  là
     niềm hạnh phúc điển hình của đám con cháu đại bất hiếu  nhuốm  màu  lạnh  lùng
     kiểu  Tày phương hạ lưu. Đối với Văn Minh, cái chết của cụ tổ là một nốt son trong
     lịch sử gia đình. Vì nó chấm dứt cái thời kì chờ đợi sốt ruột và  mỏi  mòn thực đáng
     ghét để bước sang kỉ nguyên chia của và hưởng lợi đầy hân hoan! Tâm trạng rộn
     ràng khiến Văn Minh bấn lên với bao nhiêu sự chen lấn giữa  ngôn  ngữ pháp đình
     với ngôn ngữ biểu cảm, tình thái nào luật sư, lí thuyết, thực hành, tố cáo, phạm tội,
     băn khoăn, phiền, phân vân...
         Niềm vui của  sư cụ Tăng  Phú thi lộ  hẳn  ra  ngoài qua vẻ vênh váo ngồi trên
     một chiếc xe tham gia vào đội quân đưa tang cụ tổ mà như thể đang cùng một đội
     quân ca khúc khải hoàn vì chắc mẩm rằng trong số thiên hạ đứng xem ở các phố
     thế nào cũng có người nhận ra rằng sư cụ đã đánh đổ được Hội Phật giáo, và như
     thế thí là  một cuộc đắc thắng đầu tiên của báo Gõ mõ mà Tàng Phú giữ vai trò cố
     vấn.
         Các thành viên còn lại chỉ thực sự hạnh phúc khi cụ  Hồng ra lệnh  phát phục.
     Bỏi đám tang cụ tổ là  một sự kiện để mỗi người nhân  đó có dịp trình diễn cái vai
     trò của cá nhân mình trước xã hội.  bà Văn Minh sẽ trình diễn đồ xô gai thuộc dạng
     mốt tân thời, Tuyết sẽ trình diễn bộ y phục cũng thuộc dạng mốt tân thời có tên là

                                                                            251
   247   248   249   250   251   252   253   254   255   256   257